Ráng chiều đổ xuống lưng còng Áo nâu Mẹ nhuộm long đong một đời Cọng rơm mặn chát mồ hôi Nắng trưa bỏng rát – Mẹ phơi mùa vàng! Tháng ba nhuộm tím hoa xoan Củ khoai, củ sắn lo toan mọi bề Ven đường chắn sóng con đê Thân …
Read More »Lời ru của mẹ – Trần Thị Mơ
Cái cò mày đi ăn đêm Lời ru của Mẹ làm mềm nỗi đau! Dầu hao cạn bấc đêm thâu Như cuộc đời Mẹ – gánh sầu lệch vai! Cái cò mày mổ cái trai… Đầu đông sớm chợ – đêm dài cửi canh Mong con đón ngọn gió lành …
Read More »Tiếng thu – Trần Thị Mơ
Mây buông lửng- chiều tà mọi nẻo Hòang hôn còn vương những sợi vàng Sương choàng lên cây làn áo mỏng Đã nghe tiếng thu gọi xốn xang! Đã thấy đâu đây hương hoa sữa Nồng nàn như tiếng gọi mùa yêu Lại nghe trong gió lời ai hát Da …
Read More »Chủ quyền – Trần Thị Mơ
Chuyện xưa: – Người và Quỷ cùng nhau tranh đất Với bóng cây dưới ánh mặt trời Đấu trí giữa thông minh- quỷ quyệt Và quỷ bị đuổi tận biển khơi! Thua nơi đất liền… quỷ ôm mối thâm thù Nơi biển khơi làm nên… bão tố Xô bãi bờ… …
Read More »Trái tim đàn bà – Trần Thị Mơ
Trái Tim đàn bà Nhỏ nhoi như giọt nước… mà mênh mông biển cả Nhận về minh… cát sạn – bãi bờ Khi triều lên dào dạt sóng xô Dâng trọn trái tim mình… nhỏ bé Mỗi khi có mưa nguồn, chớp bể Đợi cánh buồm… chầm chậm… trở về! …
Read More »Cô giáo Bản – Trần Thị Mơ
Gập ghềnh đường dốc mòn dấu ngựa Đá chen trên đá xếp đứng, ngồi Sách vở cùng em về với bản Sương rơi thánh thót… giọt mồ hôi! Bản cao cái chữ cao vời vợi Đói nghèo vây tường mái xác xơ Trẻ không tới lớp- trường dột nát Từng …
Read More »Vai anh – Trần Thị Mơ
Em mong bờ vai anh rộng mở Che bớt gió lùa những chiều đông Khi cánh cò lặn lội trên đồng Trở về nhà… hụt hơi ngõ vắng! Em mong bờ vai anh- như biển chiều lặng sóng Để thuyền em neo đậu bến bờ Ngoài khơi xa… bão tố,sóng …
Read More »Bản tình ca bên suối – Trần Thị Mơ
Dòng suối như dải lụa Những chiếc lá du thuyền Gió vờn làn nước biếc Gọi mây về giao duyên… Gọi về những mùa trăng Bên suối đêm hò hẹn Tiếng đàn môi tha thiết Tiếng khèn đẫm… trăng khuya Mắt lồng trong mắt… suối Tình trao… tình đắm say …
Read More »Mây – Mưa – Trần Thị Mơ
Lặng nhìn mây trắng lang thang Vẩn vơ bay dọc, bay ngang bầu trời Mây như con sóng nổi trôi Bồng bềnh phiêu lãng xa vời nơi đâu? Cây vin ngọn gió… uốn câu Mây vin ngọn gió… đổi màu buồn thương! Ngâu vừa qua ngõ… nắng vương Mưa rơi… …
Read More »Khát vọng – Trần Thị Mơ
Nếu trải một nạn – qua được kiếp người Nếu uống một ly – hết khát trăm năm Thì đâu cần bình minh, cây trái Những ưu tư, cay đắng, nhọc nhằn Nếu thế sự – không sinh cao, thấp Những thói đời thật, giả bon chen Thì nhân gian …
Read More »