Có rất nhiều cái tên người ta đã dùng để đặt cho Đà Lạt như là:Thành phố Ngàn hoa, Xứ sở tình yêu, thành phố buồn, thành phố mộng mơ, Xứ hoa đào… Thiên nhiên và con người Đà Lạt đi vào những áng văn thơ, những bức tranh ảnh, …
Read More »Về quê – Trúc Lâm
Ơ này cơn gió đi đâu? Từ từ ta gửi vài câu hỏi trời Rằng mai: liệu nắng còn tươi? Để miền đất mẹ rạng ngời hay không? Trăng còn lặn xuống đáy sông? Và con chuồn ớt có vòng vèo bay? Quê hương ta uống rồi say Tiếng ve …
Read More »Một sớm mùa đông – Trúc Lâm
Trời nhan nhát nắng thênh thang gió Bông dã quỳ run ướt sũng sương Dãy núi tiêu điều ngờ nghệch đứng Đại ngàn trầm mặc vắng chim muông Chừng sông muốn ngược thời gian chảy Cuồn cuộn về thu tránh lạnh này Một gốc sung già loang lổ tán Hồng …
Read More »Ước mình là sỏi đá – Trúc Lâm
Vườn xưa tình xanh ngát Nay đã hóa hoang sơ Nụ hôn vàng võ héo Ong bướm cũng làm lơ Ta ngồi gom nỗi nhớ Bừa bộn một góc đời Đã cũ càng hoen ghỉ Mang qua sân lòng phơi Rồi lau từng kỷ niệm Nhẹ nhàng ép vào khung …
Read More »Men theo nỗi nhớ – Trúc Lâm
Men theo nỗi nhớ chơi vơi Tôi về chạm nắng tháng mười hai nghiêng Sông quê lặng lẽ con thuyền Gác chèo nằm đợi tháng giêng quay về Lối mòn phía dưới chân đê Làng tôi đứng giữa vàng hoe nắng chiều Lũy tre rụng tiếng chim kêu Đồng làng …
Read More »Mùa trôi – Trúc Lâm
Xuôi vào dĩ vãng mùa trôi Cơn mưa nán lại cuối trời buồn tênh Nghe như đâu đó thật gần Có cơn gió lạ khóc nhành lá khô Bên kia sương trắng mơ hồ Dấu đi ngọn núi bơ phờ lẻ loi Bên này còn lại riêng tôi Xòe tay …
Read More »Vì con – Trúc Lâm
(Thân tặng Ly Khanh) Vì con quên cả thân mình Mẹ tôi tựa cánh lục bình nổi trôi Đồng xa ướt áo mồ hôi Tấm lưng gày mẹ mang phơi giữa chiều Vì con tóc bạc thêm nhiều Cha tôi khua vội mái chèo ngược sông Những ngày nước lũ …
Read More »Trăng nghiêng – Trúc Lâm
Mơ màng một ánh trăng nghiêng Lặng nghe tiếng dế ru miền cỏ hoang Có gì như thể vội vàng Lời ru mắc lại giữa màn sương thưa Gió đêm đi vãn cảnh chùa Cánh hoa đại nhỏ cũng vừa nồng hương Kìa đêm rụng chiếc lá buồn Bay vào …
Read More »Ngày mới – Trúc Lâm
Sương tan,ngày mới mơ hồ nắng Những làn mây trắng dặt dìu bay Hoa bưởi đầu mùa hương ướp gió Những cánh ong về lả lướt say Lũy tre đầu ngõ ngơ ngẩn đứng Để rụng vào xuân mấy tiếng chim Ô kìa mây trắng bay đâu đó Mải miết …
Read More »Mơ hồ – Trúc Lâm
Em còn xanh cả đại dương Tôi hoang vu tựa khói sương mịt mùng Mơ hồ hay nỗi nhớ nhung Mà đêm dấm dứt mộng trùng điệp tôi Sáng ra loang lổ nụ cười Trong tôi nứt nẻ những lời hư vô Tình ư? -không,chắc mơ hồ Vốn tôi thân …
Read More »