Có thể chấm dứt được rồi những nụ cười giễu cợt Rằng những ai nói về cỏ hoa là những kẻ không chạm hai chân trên mặt đất này Anh vẫn đến thăm em bằng bước chân có thật Vẫn không quên chùm hoa cúc cầm tay Anh không dửng …
Read More »K. Khúc riêng chàng – Du Tử Lê
tôi xa người như xa núi sông em bên kia suối? – bên kia rừng em bên kia nắng? – bên kia gió tôi một dòng sương, lên, mênh mông tôi xa người như xa biển đông chiều lên lênh láng chiều, giăng hàng những cây ghi dấu ngày em …
Read More »Gửi cháu – Trần Nhuận Minh
Viết sau khi cháu là chủ tịch huyện, nhà bị cướp đêm, cháu bị thương nặng Cháu ơi, Nhà quan là phải xa đường Cái cổng phải kín, cái tường phải cao Trong nhà ăn ở làm sao Đừng cho dân biết dân vào dân ra Tình giai cấp, nghĩa …
Read More »Viết lại một bài thơ Hà Nội – Lưu Quang Vũ
Thành phố tiếng cười thành phố nước mắt Con gió đi về ngõ chợ mùa đông Những bầy ve suốt mùa hè kêu khát Những quả bóng màu bay mất Những mặt hồ vụt mở giữa trưa xanh Cái thành phố lam lũ mà chải chuốt Cứng cỏi mà đau …
Read More »Sông Trà mùa thu tôi – Nguyễn Đăng Trình
Với những đôi những lứa yêu nhau Sông Trà mùa thu êm mềm dải lụa Hai trái tim thơ mỗi trái nhón một đầu Thanh thản trôi qua bốn mùa trăng thiên ấn Tình xuôi theo nhanh chậm vẫn bền lâu. Với em dĩ nhiên cũng thế Sông Trà mùa …
Read More »Khi ta mỉm cười và nói … – Nguyễn Phong Việt
Khi ta mỉm cười và nói – không sao là riêng mình ta biết đang đau xé lòng chứ không ít Khi ai đó khuyên ta cố gắng sống đi đừng mỏi mệt ta chỉ biết lắc đầu – giá như là trẻ con… Trong suốt cuộc đời ta nhiều …
Read More »Em đi tìm anh – Khổng Văn Đương
Em đi tìm anh trên bán đảo Ban căng Tìm không thấy chỉ thấy trời im lặng Một mình em trong màn đêm thanh vắng Tim bồi hồi chân bước vội dưới trăng. Em trèo lên đỉnh núi cao Các pat Nhìn theo anh mất hút biết về đâu Chân …
Read More »Đất nước đàn bầu – Lưu Quang Vũ
Đi dọc một triền sông Những chiếc trống đồng vùi trong cát Những mảnh bình vỡ nát Những mũi tên lăn lóc Khắp đồi núi hoang vu Những rìu đá cổ sơ những hang động khổng lồ Những đống lửa còn tro tàn sót lại. Đi tìm lại thời gian …
Read More »Bài thơ của một người yêu nước mình – Trần Vàng Sao
Buổi sáng tôi mặc áo đi giầy ra đứng ngoài đường Gió thổi những bông mía trắng bên sông Mùi toóc khô còn thơm lúa mùa qua Bầy chim sẻ đậu trước sân nhà Những đứa trẻ đứng nhìn ngấp nghé Tôi yêu đất nước này như thế Mỗi buổi …
Read More »Giải pháp – Hoàng Trần Cương
Nhiều lúc anh muốn bứt đi dòng hồi tưởng của mình Những ký ức từng làm em sây xẩm Khi sốt rét quật anh ngã sấp Buổi động trời vết thương cũ nghiến răng Nhiều lúc một mình ngồi muốn nuốt chửng cả mùa trăng Khi rạng lên trong anh …
Read More »