Đêm mịt mờ nghe tiếng vạc sầu bi Lòng trống vắng từ khi người xa cách Đêm đơn côi nhìn bóng mình trên vách Nghe ngoài hiên lách tách giọt mưa sầu Anh nơi này còn em ở nơi đâu Bao nỗi nhớ làm đau con tim vỡ Mùa tiếp …
Read More »Giọt sầu rơi – Võ Ngọc Cẩn
Hạt mưa rớt bên thềm vắng lặng Ngồi đếm mưa nghe quặn lòng đau Thôi rồi hết đợi chờ nhau Mưa rơi như những giọt sầu rụng rơi ̣Ta nhỏ lệ hay trời đang khóc Bờ môi nghe mặn chát giọt đời Một mình ngồi đếm mưa rơi Uống bao …
Read More »Gọi bình minh – Võ Ngọc Cẩn
Bình minh hỡi ta xin người mau tới Xua dùm ta… đêm tăm tối … lạnh lùng Phía trời đông ta chờ ánh sáng hồng Ngày mới đến để lòng không giá lạnh Bình minh ơi! Đêm dài ta hiu quạnh Thạch sùng than… ta thêm chạnh nỗi niềm Đã …
Read More »Trăng buồn – Võ Ngọc Cẩn
Trăng hờn tủi trăng in đáy nước Lá rụng rơi sóng lướt lăn tăn Đò ai neo bến sông trăng Chờ ai đêm lạnh sương giăng mái đầu Trăng bàng bạc gợi sầu nhân thế Ai nhớ ai nhỏ lệ bên sông Trăng trôi trên nước bềnh bồng Người đi …
Read More »Tình đời – Võ Ngọc Cẩn
Chiều lặng lẽ nhạt nhòa bóng nắng Lòng buồn hiu trống vắng cô đơn Miệng cười mà dạ héo hon Tình đời bạc trắng xói mòn niềm tin Kia hình bóng đã in ký ức Vết thời gian rạn nứt trong hồn Ngẩng ngơ vạt nắng hoàng hôn Nghe muôn …
Read More »Anh đã hứa – Võ Ngọc Cẩn
Anh đã hứa… lời anh không lừa dối Em đừng buồn cho nhức nhói tim anh Hãy tin anh… dù rừng hết màu xanh Tình em vẫn trong anh không thay đổi Em đừng giận… Đừng vội vàng kết tội Lời yêu thương anh nói vẫn còn nguyên Lòng anh …
Read More »Sầu tư – Võ Ngọc Cẩn
Trăng vàng rơi xuống dòng sông Đục màu sương lạnh mênh mông nỗi lòng Thương mình một kiếp long đong Thương con chim lạc bay trong đêm dài Nợ đời gánh nặng đôi vai Bước lê trong cõi trần ai nhọc nhằn Canh trường thao thức trở trăn Tóc xanh …
Read More »Trăng thơ – Võ Ngọc Cẩn
Anh mong Nửa mảnh trăng gầy Để đêm soi sáng Ghép đầy trang thơ Nửa đêm Ngơ ngẩn anh chờ Níu từng lọn gió Lững lờ hàng cây Lâu rồi Em chẳng qua đây Vầng trăng Cũng đã hao gầy Em ơi Ngửa trông Vạn ánh sao trời Có đôi …
Read More »Mong chờ – Võ Ngọc Cẩn
Từ dạo đó… hai phương trời cách trở Nơi nào xa… em còn nhớ anh không Đếm ngón tay xuân qua đã bao lần Thời gian cứ vô tình trôi… trôi mãi Anh buồn lắm sao em chưa trở lại Hẹn nhau rồi sao em mãi còn xa Nhìn mây …
Read More »Bể dâu – Võ Ngọc Cẩn
Bập bềnh con nước trôi xuôi Con đò lạc bến ngậm ngùi khóc trăng Bể dâu mấy độ trầm thăng Tương tư chốn cũ dấu hằn trong tim Người xa biền biệt cánh chim Trời nam ải bắc biết tìm nơi đâu Thời gian nhuộm tóc trên đầu Mà không …
Read More »