Người đi Nhạt bóng trăng chờ Tháng năm lá phủ xanh bờ cỏ may Còn đêm Cho nắng hong ngày Còn xa cho nhớ đong đầy nỗi riêng Còn trời cho bóng trăng nghiêng Còn ta còn phía linh thiêng cõi người Tre già Măng nhú đành thôi Tiếc thương …
Read More »Chỉ một lần đưa – Võ Thị Hồng Tơ
Người đi Lạc nẻo một người Một lần đưa, đủ một đời em đau Giọt chiều xế bóng sân sau Mảnh trăng từ đó bạc màu chơi vơi Thế là Ngọn gió rong chơi Dửng dưng tìm cõi sương rơi thì thầm Để người áo ướt trăm năm Đốt đêm …
Read More »