Em sẽ về thăm anh vùng đất Quảng.( Ninh) Thăm vựa vàng đen phố nhỏ có anh. Em thích biển và thích ngắm trời xanh. Nơi những đoàn tàu tỏa đi muôn ngả. Phố biển ồn ào đua chen vội vã. Tấp nập ngược xuôi chợ cá ban mai. Với …
Read More »Sóng biển – Mạc Phương
Sóng có còn nhớ không? Biển cả trao thương mến. Kẻ đi người lại đến. Sóng mãi chỉ rì rào. Biển có hỏi tại sao? Sóng ào ào giận dữ. Theo bước chân lữ thứ. Sóng hờ hững ngoài khơi. Sóng luôn tặng nụ cười. Cho bao người chờ đợi. …
Read More »Lùi một bước – Tùng Trần
Lùi một bước cho nỗi buồn lắng đọng Sẽ thấy đường còn dài rộng biết bao Thì cớ gì theo đuổi một niềm đau Dù níu giữ chẳng thể nào quay lại Tĩnh cơn mê trở về cùng thực tại Giấc mộng kia đâu phải thứ ai cần Sao để …
Read More »Tình đời nghiệt ngã – Tùng Trần
Dẫu biết rằng tình đẹp thường dang dở Nhưng tránh sao được hai chữ nghẹn ngào Nghịch cảnh đời nên mới phải xa nhau Người xót xa kẻ buồn đau rơi lệ Tạo hoá ơi ông bài chi dâu bể Cho lứa đôi chẳng thể trọn mộng lòng Một mối …
Read More »Chuyến bay chiều – Tùng Trần
Anh chết lặng trên đường băng hiu quạnh Chuyến bay chiều đã cất cánh lên cao Đứng trông theo mắt lệ ứa tuôn trào Vẫy tay chào mà sao hồn rệu rã ••••• Em xin lỗi vì đi trong vội vã Sợ tạ từ anh buồn bã tiển đưa Tình …
Read More »Chân tình cuộc sống – Tùng Trần
Bởi cũng do dòng đời nhiều nghịch cảnh Nên đừng hờn hay oán trách một ai Nếu như mình chưa nếm trải đắng cay Sao thấu hiểu những tháng ngày hỗn độn Khi người chưa bị một lần thương tổn Được đủ đầy với cuộc sống ấm êm Nào biết …
Read More »Có một người – Tùng Trần
Có một người bước ra đi vội vã Bỏ phía sau với hai chữ đã từng Bổng nhạt nhoà phút chốc hoá người dưng Cho một người mắt rưng rưng sầu lệ Có một người đổi thay lòng quá dễ Nói trọn đời cũng không thể rời nhau Rồi hôm …
Read More »Tương tư hình bóng – Mạc Phương
Em muốn nói một ngàn lần như thế. Lỡ coi anh như thể ánh trăng trời. Để ngày ngày cứ xao xuyến chơi vơi. Giữa chợ đời với người dưng xa lạ. Em đã lỡ thấy anh như sóng cả. Để giong buồm vội vã giữa trùng khơi. Da diết …
Read More »Điều muốn hỏi – Mạc Phương
Chủ nhật này…bồn chồn quá đi thôi Người ở đâu lâu rồi em chẳng thấy Cả đêm qua em mong anh đến vậy Sao chẳng thương nhắn gửi lấy một lời Khi vắng anh em cảm giác chơi vơi Giữa bộn bề cuộc đời bao vất vả Lại tìm anh …
Read More »Lặng lẽ thăm anh – Mạc Phương
Sau những ngày mưa Nắng đã ngời sắc lá. Em một mình vội vã. Qua thăm anh chỉ để ngắm nhìn. Chẳng phải tuổi tin. Nên trầm ngâm đứng đó. Bỗng thấy mình bé nhỏ. Trên đường đời chẳng thể đến bên anh. Một người thành danh. Tự tin trong …
Read More »