Có những chuyện đã cũ Cần chúng ta đổi thay Có những chuyện chẳng ai Mà vì ta thay đổi? Có những chuyện không hỏi Sao lại biết tỏ tường? Đi đến cuối con đường Ta sẽ gặp những ai? Trên hành trình chông gai Ta và “gai” đã gặp …
Read More »Tự nhiên thấy mình già – Mùa Hạ
Tự nhiên thấy mình già Không còn thích la cà Tự nhiên thấy mình già Chiều chiều, ngồi uống trà Tự nhiên thấy mình già Chẳng còn những thiết tha Tự nhiên thấy mình già Mọi thứ dần xa lạ Tự nhiên thấy mình già Ngồi nghĩ về ngày qua …
Read More »Hoa xuyến chi – Mạc Phương
Xuyến chi hỡi em chỉ là hoa dại. Mọc ven đường xa lạ với người qua. Nào xe đẹp nào quần áo lượt là. Em ngẩn ngơ ngắm hoài không chán mắt. Em rung rinh tự mình luôn gom nhặt. Hạt bụi đời người đã lỡ bỏ quên. Đất cằn …
Read More »Nghe em nhé – Mạc Phương
Bao ngày qua anh đã chẳng vì em Mà hoàn toàn vì người dưng xa lạ. Anh cũng quên những tháng năm vất vả. Mình kề vai chia sớt những khó khăn. Bao ngày qua anh cũng chẳng lăn tăn. Quyết chọn người có gia tài để lại. Cùng những …
Read More »Ngày đã muộn – Mạc Phương
Ánh nắng chiều ghé xóm nhỏ êm đềm. Gói nỗi sầu ngàn cây đang trút lá. Bước chân xưa giờ nghe sao xa lạ. Hạ đang về ấp ủ những niềm đau. Thương kiếp nghèo tơi tả cánh hoa lau. Gom kỉ niệm úa màu theo năm tháng. Để bình …
Read More »Cõ lẽ… – Tùng Trần
Có lẽ đây..là lần mi lệ đổ Của cuộc đời mang đau khổ bi ai Tự nhủ mình phải đứng dậy vươn vai Và xua đi những tháng ngày buồn bã Có lẽ vì..tất cả giờ xa lạ Ta cũng nên quên những thứ đã từng Lần cuối cùng cho …
Read More »Còn lại gì – Tùng Trần
Chuyện chúng mình còn lại thế này sao Kẻ ấm êm người hồn đau rệu rã Mới đây thôi đã bổng thành xa lạ Em biết rằng anh buồn bã lắm không Sao đành lòng tách bến để sang sông Mang giấc mơ thả theo dòng nước chảy Bước bên …
Read More »Lùi một bước – Tùng Trần
Lùi một bước cho nỗi buồn lắng đọng Sẽ thấy đường còn dài rộng biết bao Thì cớ gì theo đuổi một niềm đau Dù níu giữ chẳng thể nào quay lại Tĩnh cơn mê trở về cùng thực tại Giấc mộng kia đâu phải thứ ai cần Sao để …
Read More »Quay lưng đi – Tùng Trần
Quay lưng đi..tất cả thành quá khứ Còn lại chăng ngoài hai chữ bẽ bàng Biết nói sao khi nay đã lỡ làng Chắc do ta quá vội vàng nôn cạn Quay lưng đi..giấu tim gầy nức rạng Để vết thương cho năm tháng chữa lành Luyến lưu chi khi …
Read More »Đâu phải ai – Tùng Trần
Là con người chắc ai cũng như ai Có niềm vui lẫn đắng cay hờn tủi Ai dám bảo mình chưa từng giận dỗi Một đôi lần trên khoé mắt lệ rơi Bởi cuộc đời đâu như nước chảy xuôi Nên hai chữ ngậm ngùi nào xa lạ Cây mỗi …
Read More »