Home / Bài thơ về giáo dục / Tâm sự của gió – Phong Tâm

Tâm sự của gió – Phong Tâm

Tâm sự của gió – Phong Tâm

Các bạn có muốn nghe
của cơn gió
Rằng khi tôi sinh ra
Rằng những gì tôi có.

Không khí kia chuyển động
Bất chợt tạo ra tôi.
Đất mẹ nhìn tôi cười
Tôi thỏa sức rong ruổi.

Tôi vờn bạn
Hôn lên nụ hoa xuân
Mang mùi hương thơm ngát
Để lan dần.

Có lúc tôi
Cuốn phăng một mái nhà.
Các bạn độc ác quá
Tàn phá cả .

Khí hậu càng khắc nghiệt
Nhiều người trách do tôi
Nhưng các bạn đâu hiẻu
Là do chính .

Nam Cực, Bắc Cực đó
Thủng cả tầng Ozon
Để cho tia cực tím
Đến gần các bạn hơn.

Rồi hiệu ứng nhà kính
CO2 tăng cao
Đất nóng, gió ào ào
Là đương nhiên dễ hiểu.

Tôi cũng phải tồn tại
Ăn khí nóng mà sống
Trái Đất lại cứ nóng
Tôi càng lớn đúng không?

Tôi quét nhà các bạn
giận rồi đấy!
Đừng ngồi im như vậy
Sao không làm việc ngay?

Trồng cây, giảm khí bụi
Nên làm ngay và luôn
Giảm bớt CFCs
Đừng để Ozon buồn!

Hi vọng bạn làm được
Trong sớm thôi
trên môi bạn
Chỉ khi não bạn cười!

Xem thêm:  Bài thơ Làm Sao Quên Được – Nhà thơ Dương Hoàng

Check Also

Tâm sự thầy giáo trẻ – Mạnh Hy

Tâm sự thầy giáo trẻ – Mạnh Hy

Học trò bảo thầy ghê. Ừ! Cũng ghê thật đấy! Giảng cũng chưa hẳn hay …