Home / Chùm thơ chọn lọc / Thơ Điên – Tập thơ hay nổi bật nhất của nhà thơ Hàn Mặc Tử phần 1

Thơ Điên – Tập thơ hay nổi bật nhất của nhà thơ Hàn Mặc Tử phần 1

Thơ Điên – Tập thơ hay nổi bật nhất của nhà thơ Hàn Mặc Tử phần 1

Thơ Điên (1937) là một tập thơ vang danh của nhà thơ Hàn Mặc Tử. Ông là một thi sĩ có một phong cách thơ độc đáo. Thế giới thơ Hàn Mặc Tử khá phức tạp, trong khoảng hơn 10 năm Hàn Mặc Tử đi từ thơ luật Đường cổ điển qua lãng mạn đến ít nhiều tượng trưng, siêu thực. Nếu bạn yêu thích nhà thơ này thì hãy cùng nhau đón xem bài viết của chúng tôi nhé!

Đà Lạt trăng mờ

Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,

Trời mơ trong cảnh thật huyền mơ.

Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt,

Như đón từ xa một ý thơ.

Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,

Để nghe dưới đáy nước hồ reo.

Để nghe tơ liễu run trong gió,

Và để xem trời giải nghĩa yêu.

Hàng thông lấp loáng đứng trong im,

Cành lá in như đã lặng chìm.

Hư thực làm sao phân biệt được?

Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm.

Cả trời say nhuộm một màu trăng,

Và cả lòng tôi chẳng nói rằng.

Không một tiếng gì nghe động chạm,

Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!

Tối tân hôn

(Tặng Mộng Cầm)

Là sợi đường tơ dịu quá trăng

Là bao nhiêu ngọc cũng chưa bằng

Cả và thế giới như không có

Một vẻ yêu là một vẻ tân.

Đã có khi nào cô ước mơ

Rồi đây khai mạc cuộc đời thơ

Bằng đêm hôm ấy êm như rót

Lời mật vào tai ngọt sửng sờ.

Nhưng cái gì thơm đã tới kề

Tôi e tình tứ bớt say mê

Không còn ý nhị ban đầu nữa

Sẽ chán chường và sẽ chán chê.

Cho nên tôi tưởng tối tân hôn

Chưa tới còn xa để được buồn

Để sống trong niềm thương nhớ đã

Để còn mượng tượng đến giai nhân.

Huyền ảo

(Tặng Xuân Diệu để ghi lấy một đêm trăng gặp gỡ ở đất Tràng An)

Mới lớn lên trăng đã thẹn thò

Thơm như tình ái của ni cô

Gió say lướt mướt trong màu sáng

Hoa với tôi đều cảm động sơ

Đang khi màu nhiệm phủ ban đêm

Có thứ gì rơi giữa khoảng im

Rơi tự thượng tầng không khí xuống

Tiếng vang nhè nhẹ dội vào tim.

Tôi với hồn hoa vẫn nín thinh

Ngấm ngầm trao đổi những ân tình

Để thêm ấm áp nguồn tơ tưởng

Để bóng trời khuya bớt giật mình.

Từ đầu canh một đến canh tư

Tôi thấy trăng mơ biến hoá như

Hương khói ở đâu ngoài xứ mộng

Cứ là mỗi phút mỗi nên thơ

Ánh trăng mỏng quá không che nổi

Những vẻ xanh xao của mặt hồ

Những nét buồn buồn tơ liễu rủ

Những lời năn nỉ của hư vô.

Không gian dầy đặc toàn trăng cả

Tôi cũng trăng mà nàng cũng trăng

Mỗi ảnh mỗi hình thêm phiếu diễu

Nàng xa xôi quá nói nghe chăng?

Mùa xuân chín

Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,

Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.

Sột soạt gió trêu tà áo biếc,

Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang.

Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời

Bao cô thôn nữ hát trên đồi;

Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,

Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi…

Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,

Hổn hển như lời của nước mây,

Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc,

Nghe ra ý vị và thơ ngây…

Khách xa gặp lúc mùa xuân chín,

Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng:

“Chị ấy, năm nay còn gánh thóc

Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?”

Xem thêm:  Top 20 Bài thơ hay của nhà thơ Nga Lê

Thi sĩ Chàm

Ta mới thấy xuân vờn trong ánh sáng

Muôn sắc hình múa giỡn dưới ao khuya

Đôi tháp cao kiêu hãnh với hàng bia

Với lau lách ngã mình trong cảnh vắng

Sợ chừng như tiếng rụng của sao băng

Mà vì đâu những tháng Hời kiêu ngạo

Hàng muôn năm sống mãi với đêm sương

Mà vì đâu nghe tiếng bật giữa im lìm

Như mơ tiếc những thời hung bạo

Phải người chăng, bên suối uống mây trôi

Phải người chăng, đồi cao đương hoảng hốt

Bọc trăng vàng trong áo ngủ quên đi

Để hoàng hôn loang loáng đối oai nghi

Bao dấu vết thời xưa giờ ủ dột

Phải người chăng, thi sĩ của dân Chiêm.

Người lắng nghe, lắng nghe trong đáy giếng

Tiếng vàng rơi chìm lỉm xuống hư vô

Tiếng ngọc địch n hớ nhung còn uyển chuyển

Bên cầu sương lưu đọng ánh trăng mơ

Người thổn thức tiếng buồn bao cảnh sắc

Ta không muốn người thôi ca hát

Vì luôn đêm sóng bận réo cung Hằng

Người khóc đi, khóc đi cho hả nỗi hờn căm.

Mơ hoa

Khói trầm lan nhẹ ngấm không gian

Giây phút buồn lây đến mộng vàng

Xiêm áo hôm nay tề chỉnh quá

Dám ôm hồn cúc ở trong sương

Hãy tưới lên hoa giọt lệ nồng,

Đếm từng cánh một mấy lần thương

Hãy chôn những mảnh xuân tàn tạ,

Và hãy chôn sâu tận đáy lòng.

Bóng người thục nữ ẩn trong mơ

Trong lá, trong hoa khói bụi mờ

Xin chớ làm thinh mà biểu lộ

Những tình ý lạ, những lời thơ.

Hãy quỳ nán lại: tiếng sao rơi

Khua ánh trăng xanh động khí trời

Gió thở hay là hoa thở nhỉ?

Ô hay người ngọc biến ra hơi.

Sáng trăng

Vui thay cảnh sáng trăng

Ái tình bắt đầu căng

Hoa thơm thì nín lặng

Hương thơm thì bay lay

Em tôi thì hổn hển

Áo xiêm lấm tấm vàng

Em tôi đã hiểu chưa

Đó là khúc tình ca

Nâng theo hơi thở nhẹ

Ở trên làn dây tơ

Của lòng em rộn rã

Khi mới học đòi mơ

Đêm nay trăng đúng tuổi

Năm nay em dậy thì

Làm sao không quyến luyến

Hoa gió đã tình si

Em tôi còn ngẫm nghĩ

Chưa thấy nói năng chi…

Say nắng

Mặt trời mai ấy đỏ ong

Nàng tiên hóng mát trên hòn cù lao

Mùi xiêm thơm tựa sen ngào

Áo xiêm: nhuộm nắng hồng đào chưa khô

Bỗng trong im lặng như tờ

Hương gì ngan ngát giả đò say sưa

Gió ơi lại đấy mà ngừa

Tôi đứng xa lắm xin chừa tôi đi

Hồn tôi mắc cỡ là vì

Không quen thưởng thức cái gì ngất ngây

Như là ánh sáng vàng lay

Như thơ sắp sửa phô bày yêu đương

Nơi đây mây gió chán chường

Ý gì tiên nữ đo lường tình tôi

Tôi toan hớp cả ánh trời

Tôi toan đớp cả miếng cười trong khe.

Xem thêm:  Nỗi nhớ miền Trung - Thuận Hữu

Thời gian

Còn đâu tráng lệ những thời xanh

Mùi vị thơm tho một ái tình

Đố kiếm cho ra trong lớp bụi

Ít nhiều hơi hám của kiên trinh.

Đừng tưởng ngàn xưa còn phảng phất

Nơi làn gió nhẹ lúc ban đêm

Hồn xưa từ ấy không về nữa

Ở cõi hư vô dấu đã chìm.

Chỉ có trăng sao là bất diệt

Cái gì khác nữa thảy đi qua

Tây Thi nàng hỡi bao nhiêu tuổi

Vẻ đẹp mê tơi vẫn nõn nà.

Tôi lạy muôn vì tinh tú nhé

Xin đừng luân chuyển để thời gian

Chậm đi cho kẻ tôi yêu dấu

Vẫn giữ màu tươi một mỹ nhân.

Bắt chước

Để cho hoa gió thì thào

Để cho mây nước nôn nao

Quên câu thương nhớ rồi sao

Em ơi thế nghĩa là sao

Khi hương thơm kề lỗ miệng

Khi tình mới chạm vào nhau

Em ơi thế nghĩa là sao

Trăng đang nằm trên sóng cỏ

Cỏ đùa trăng đến bên ao

Trăng lại đẫm mình xuống nước

Trăng nước đều lặng nhìn nhau…

Đôi ta bắt chước thì sao?

Cao hứng

Tôi làm trăng cổ độ,

Lượng trời rộng bao la

Tôi làm Tô Đông Pha

Đàn tương tư lạc điệu.

Thơ tôi thương huyền diệu

Mọc lên đạo từ bi

Tôi bắt chước Hi Di

Ngủ một trăm ngày dậy.

Xem mặt trời đang cháy

Là điềm có tiên tri

Tôi thấy nàng Tây Thi

Giặt sa trên bàn thạch.

Tôi yêu trời nguyệt bạch,

Tôi say màu thanh thiên,

Tôi ưng ả thuyền quyên

Ở trong pho tình sử.

Cho tôi hoa đền ngự

Cho tôi lòng ni cô,

Xuân trên má nường Thơ

Ngon như tình mới cắn.

Chuỗi cười

Lá đổ rào rào,

Trăng vàng xôn xao

Chuỗi cười ha hả,

Trên cánh đồi cao

Gió thổi vi vu,

Thành quách hoang vu

Chủ nhân đi vắng.

Tiếng gươm rừng thu

Hứng lấy sao băng!

Hứng lấy sao băng!

Ơi chàng võ sĩ

Máu đào đường băng

Lá đổ rào rào,

Trăng vàng xôn xao

Chuỗi cười ha hả,

Trên cánh đồi cao

Khói bỏ tầng không

Lửa dậy trong lòng

Ô hay tráng sĩ

Dừng mãi bên sông

Lời ca Chiêm nữ

Tản với sương lam

Lời ca thống thiết

Khóc chinh phu Chàm

Lá đổ rào rào

Trăng vàng xôn xao

Chuỗi cười ha hả

Trên cánh đồi cao

Màu sắc thắm kêu

Niềm ý như reo

Anh hùng thiên hạ

Hiểu gì chữ “yêu”?

Hứng lấy sao băng!

Hứng lấy sao băng!

Ơi cô sơn nữ,

Hết gì ánh trăng?

Lá đổ rào rào

Trăng vàng xôn xao

Chuỗi cười ha hả,

Trên cánh đồi cao…

Đây thôn Vĩ Dạ

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?

Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc

Lá trúc che ngang mặt chữ điền.

Gió theo lối gió, mây đường mây,

Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay…

Thuyền ai đậu bến sông trăng đó,

Có chở trăng về kịp tối nay?

Mơ khách đường xa, khách đường xa

Áo em trắng quá nhìn không ra…

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh

Ai biết tình ai có đậm đà?

Xem thêm:  Bài Thơ Cây Dừa Của Trần Đăng Khoa Đặc Sắc Nhất

Ghen

Ta ném mình đi theo gió trăng

Lòng ta tản khắp bốn phương trời

Cửu trùng là chốn xa xôi lạ

Chim én làm sao bay đến nơi?

Chiếc tàu chở cả một đêm trăng

Muôn ánh sao ngời chói thẳng băng

Muôn sợi hương trầm bay bối rối

Muôn vàn thần thánh sống cao sang.

Giây phút ôi chao! Nguồn cực lạc.

Tình tôi ghen hết thú vô biên

Ai cho châu báu cho thinh sắc

Miệng lưỡi khô khan, hết cả thèm.

Lưu luyến (II)

Chửa gặp nhau mà đã biệt ly

Hồn anh theo dõi bóng em đi

Hồn anh sẽ nhập trong luồng gió

Lưu luyến bên em chẳng nói gì.

Thơ em cũng giống lòng em vậy

Là nghĩa thơm tho như ánh trăng

Mềm mại như lời tơ liễu rủ

Âm thầm trong ánh gió băn khoăn.

Anh đã ngâm và đã thuộc làu

Cả ngàn rung động bởi thương đau

Bởi vì mê mẩn, vì khoan khoái

Anh cắn lời thơ để máu trào

Lời thơ ngậm cứng không rền rĩ

Mà máu tim anh vọt láng lai

Thơ ở trong lòng reo chẳng ngớt

Tiếng vang tha thiết dội khắp nơi.

Em đã nghe qua em đã hay

Tình anh sao phải trúng mê say

Anh điên anh nói như người dại

Van lạy không gian xoá những ngày.

Những ngày đau khổ nhuộm buồn thiu

Những ngày mây lam cuốn dập dìu

Những mảnh nhạc vàng rơi lả tả

Những niềm run rẩy của đêm yêu

Anh đứng cách xa hàng thế giới

Lặng nhìn trong mộng miệng em cười

Em cười anh cũng cười theo nữa

Để nhắn hồn em đã tới nơi.

Trăng vàng trăng ngọc

Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng!

Ai mua trăng tôi bán trăng cho

Không bán đoàn viên, ước hẹn hò…

Bao giờ đậu trạng vinh quy đã

Anh lại đây tôi thối chữ thơ.

Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn Trăng.

Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng

Tôi nói thiệt, là anh dại quá:

Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang.

Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!

Trăng sáng trăng sáng khắp mọi nơi

Tôi đang cầu nguyện cho trăng tôi

Tôi lần cho trăng một tràng chuỗi

Trăng mới là Trăng của Rạng Ngời

Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!

Trên đây chúng tôi đã cập nhật, dành tặng đến quý độc giả tập Thơ Điên hấp dẫn của nhà thơ Hàn Mặc Tử. Đây là một tập thơ hút hút đông đảo sự quan tâm từ dư luận và bạn đọc. Qua đó ta thêm hiểu hơn về ngòi bút sáng tác thơ của thi sĩ thiên tài. Cảm ơn các abnj đã theo dõi bài viết này của chúng tôi!

Theo Thuvientho.com

Check Also

Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi

Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi

Hoa cúc họa mi còn được gọi là hoa cúc dại hay là hoa cúc …