Home / Chùm thơ chọn lọc / Thơ về mái trường – Tuyển tập những bài thơ gợi kỉ niệm dấu yêu

Thơ về mái trường – Tuyển tập những bài thơ gợi kỉ niệm dấu yêu

Thơ về mái trường – Tuyển tập những bài thơ gợi kỉ niệm dấu yêu

Chùm thơ về mái trường sẽ gợi lên những cảm xúc chân thành và sâu lắng nhất. Đó là những khoảnh khắc ngọt ngào và đáng yêu của những học sinh viết cho thầy cô của mình, với mái trường mình đã từng gắn bó. Chính vì vậy nó luôn trong trẻo như chính lứa tuổi học trò đầy ngây thơ. Tuy nhiên những bài thơ này cũng có thể gợi lên sự nuối tiếc và hoài niệm về một thời cắp sách đến trường. Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu những bài thơ về mái trường hay nhất dưới đây bạn nhé!

Những bài thơ về mái trường thầy cô hay thân thương nhất

Chủ đề học đường chính là một nguồn cảm xúc sâu lắng và xuất hiện rất nhiều trong thơ ca. Và những bài thơ về mái trường thầy cô cũng sẽ chuyển tải những cảm xúc đó. Đối với những ai đang ngồi trên ghế nhà trường hãy trân trọng thêm những khoảnh khắc này bạn nhé! Bởi một mai chia xa đó lại là điều vô cùng tiếc nuối.

Về thăm thầy tôi – Trần Giang

Tôi về thăm mái trường xưa

Thời gian vọng lại đong đưa tiếng thầy

Hàng cây đường cũ còn đây

Thầy tôi tóc điểm hoa mây nửa đời

Nhớ sao lớp học chỗ ngồi

Chia đôi phấn trắng đâu rồi ngày xưa

À ơi câu hát chiều mưa

À ơi bài giảng sớm trưa say nồng

Cả đời đưa sáo sang sông

Thầy tôi chẳng quản nhọc công sớm chiều

“Lời thầy chan chứa tin yêu

Lòng con nhớ mãi muôn điều… thầy ơi!”

Còn mãi – Hông Liễu

Ngày xưa rồi cũng đi qua

Dấu chân kỷ niệm nhạt nhòa nắng mưa

Đường qua lối cũ trường xưa

Ai quên, ai nhớ tiễn đưa một ngày

Bây giờ lối ấy còn ai

Hoàng hôn áo trắng còn bay cổng trường?

Bồi hồi nhớ nhớ thương thương

Biết bao kỷ niệm còn vương một thời…!

Bảng đen phấn trắng cả đời

Những câu thơ cũ cắt rời từ khi…

Thôi đành đếm bước quay đi

Thu tàn đông đến còn gì mà mơ!

Xa rồi để nhớ thẫn thờ

Những ngày còn lại thôi chờ…tiếng ve

Quay vòng dĩ vãng lặng nghe…!

Tiếng chuông báo tiết như se thắt lòng!

Về lại trường xưa – Nguyễn Xuân

Con về thăm lại trường xưa

Các em áo trắng ngây thơ nói cười

Từ đâu hàng lệ tuôn rơi

Con nghe vang vọng nụ cười ngày xưa

Con xa ngày ấy đến giờ

Con xa xa tiếng thầy cô giảng bài

Giờ về thăm lại trường ơi

Tóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầu

Xây bao nhiêu những nhịp cầu

Giờ đây cô cũng mái đầu pha sương

Cô thầy là những tấm gương

Hướng cho tuổi trẻ con đường mình đi.

Hoài niệm áo trắng ngày xưa – Hoàng Thanh Tâm

Thả trôi cánh phượng ngày hè

Trên cành khản giọng con ve kêu buồn

Ngày xưa mơ ước chuồn chuồn

Tiếng cười khúc khích tâm hồn bổng bay

Thòm thèm những túi ô mai

Học trò đùa cợt tương lai mong chờ

Áo trắng tung một trời thơ

Bao nhiêu hoài niệm giấc mơ xếp hàng

Sân trường còn mãi nắng vàng

Thầy cô ngày ấy muôn vàn nhớ nhung

Tìm về ký ức bâng khuâng

Bạn bè nhắc nhớ những lần chia tay

Màu mực lưu bút dần phai

Vọng về bạn cũ trường đây kiếm tìm

Vỉa hè thánh thót tiếng chim

Khát khao cười nói nỗi niềm cố nhân.

Về thăm trường cũ – Nguyễn Ngọc Minh

Chiều nay về thăm lại mái trường xưa

Trường Nguyễn Trãi nằm bên đường Xóm Chiếu

Khung cửa lớp ẩn sau cành Dương Liễu

Mỗi độ chiều tà gió khẽ lung lay

Ngày xưa đó từ thuở tuổi trăng đầy

Ta vui lắm bước chân cùng bè bạn

Đến lớp học trong niềm tin sáng lạn

Một ngày mai tung cánh bay ngang trời

Về trường củ thăm ghế đá một thời

Ta với nhỏ hay ngồi chơi tranh luận

Chuyện trên trời dưới đất rồi hờn giận

Để giảng hoà ta viết tặng bài thơ

Có những khi sân trường đẹp như mơ

Bông Hoàng Điệp nhuộm vàng sân rực rở

Tà áo ai bay bay trong lòng nhớ

Như mây trời vương vấn mãi không phai

Chiều nay về lãng đãng bóng hình ai

Bông Hoàng Điệp vẫn trãi dài nỗi nhớ

Tình học trò đẹp mãi như muôn thuở

Dương Liễu buồn nhớ bóng dáng người xưa.

Tựu trường

Giờ náo nức của một thời trẻ dại

Hỡi ngói nâu, hỡi tường trắng, cửa gương

Những chàng trai mười lăm tuổi vào trường

Rương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc.

Sắp hạnh phúc như chương trình lớp học

Buổi chiều đầu, họ tìm bạn kết duyên

Trong sân trường hướng dạo giữa Đào viên

Quần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ.

Chân non dại ngập ngừng từng bước nhẹ

Tim run run trăm tình cảm rụt rè

Tuổi mười lăm gấp sách lại, đứng nghe

Lòng mới mở giữa tay đời ấm áp.

Tựu trường đó, lòng tôi vừa bắt gặp

Nỗi xôn xao thầm lặng ở trong rương

Của chàng trai mười lăm tuổi vào trường

Mắt tin cậy và tóc vừa dưỡng rẽ

Người bạn nhỏ! Cho lòng tôi theo ghé

Không nỗi gì có thể vuốt ve hơn

Đêm tựu trường mùi cửa sổ mới sơn

Tủ mới đánh và lòng trai thơm ngát

Trước cổng trường con gái

Khi các em ùa ra như đàn bướm

Bao anh chàng đứng dựa dưới hàng cây

Tôi ngoài cuộc – đứng bên – và thấy hết

Nhiều thư tình vội vã lén trao tay

Tôi cũng có một phong thư muốn gửi

Suốt mười năm lỡ thất lạc số nhà

Nào các em hãy nhắn giùm tôi với

Cũng cổng trường này, cô gái ấy đi ra

Cô gái ấy đi ra… mười năm không thấy lại

Chỉ các em cứ lũ lượt tan trường

Phong thư cũ niêm mối tình thơ dại

Tay tôi cầm muốn gỡ ngại tơ vương

Nên cứ mỗi buổi chiều tan lớp học

Khi các em đang rối rít hẹn hò

Mắt lơ đễnh thoáng ngạc nhiên bắt gặp

Có một người đãng trí đứng buồn xo

Nhớ trường

Ở nơi ấy có một mùa thu cũ

Lá phong bay vàng rực Polizu

Lớp học nhỏ trong một toà nhà nhỏ

Cùng sẻ chia những năm tháng diệu kỳ

Khi đông về lung linh bông tuyết trắng

Má em hồng như những đoá tầm xuân

Tuổi đôi mươi buồn vui như gió cuốn

Bao nỗi niềm tựa sương khói rưng rưng

Lúc hạ sang muôn sắc mầu chộn rộn

Mọi nẻo đường thơm ngát vạn hương hoa

Ai đã gửi lời yêu theo cánh gió

Mà lối về thương nhớ mãi thiết tha

Ở nơi ấy có mùa xuân chờ đợi

Dưới tuyết tan vạn chồi biếc non tơ

Chỉ mong ngóng tia nắng mới vàng mơ

Là trỗi dậy dâng đời muôn sắc thắm

Ở nơi ấy bốn mùa luôn chào đón

Có sắc hoa rực rỡ đến nôn nao

Có lòng người hiền hoà và nhận hậu

Với một tôi cứ ước biết khi nào….

Nhịp trống trường

Từ nhịp tay vỗ dắt con đi

Con lớn dậy men dần theo tiếng trống

Âm thanh mát lành, âm thanh nóng bỏng

Từ nhịp trống tròn lấp loáng mảnh sân vuông

Tuổi thơ chập chững bước vô trường

Nghe trống điểm để đời ta bật khóc

Để ta biết oà reo sau tiết học

Nhận ra mình trong nhịp trống trang nghiêm.

Cái âm thanh dữ dội lại rất hiền

Ta ngơ ngác trước điều chưa hiểu hết

Có niềm vui bài văn vừa kịp hết

Có nỗi buồn bài toán giải chưa xong.

Cái âm thanh bé nhỏ lại mênh mông

Qui tụ cả hai sắc đầu xanh bạc

Sau nhịp trống thấy mình luôn đổi khác

Một dáng hình đang đợi phía xa xăm …

Lớn khôn rồi rời mái lớp bâng khuâng

Ta mãi bước theo tiếng đời giục giã

Khi đứng trước một niềm đau vấp ngã

Lại nghe dồn tiếng trống những ngày qua…

Mái trường xưa

Biết tuổi thơ có trở lại hai lần?

Để tiếng trống chiều nay thêm thương nhớ

Tôi như chiếc lá bàng sau bão gió

Đợi âm thầm hình bóng tuổi xưa yêu.

Tôi nhớ từng viên ngói phủ mờ rêu

Lũ chim sẻ ê a ngoài cửa sổ

Những hàm số ngổn ngang trên trang vở

Bài viết nào xộc xệch mấy câu văn.

Quả bàng non ấp ủ những tháng năm

Tôi đợi hoài ước mơ chưa chín nổi

Cái đáo, hòn bi, tiếng chim vồi vội

Trốn tìm nhau ngang dọc tiếng nói cười.

Nắng nghịch ngầm giấu nét chữ xinh tươi

Mưa hờn dỗi tìm mấy ngày chẳng thấy

Cái bím tóc đuôi gà hoe hoe ấy

Còn cong môi ngúng nguẩy nữa hay không!…

Đâu bài thơ tôi viết mãi chưa xong

Thời gian lấp kín dần bao trang vở

Hoa bàng trắng rồi đến mùa phượng đỏ

Và tóc thầy bụi phấn cứ trắng hơn.

Giữa cuộc đời bè bạn vắng nhau luôn

Để mỗi bận hoa cúc vàng trước ngõ

Tiếng trống xui nhớ nôn nao trường cũ

Thơ gieo vần bát ngát sắc vàng thu…

Khi trở lại trường cũ

Về lại Huế anh ghé thăm trường cũ

Ngôi trường xưa lấp lánh nắng ban mai

Anh dừng lại nhìn trẻ thơ ngồi học

Thoáng thấy em thanh thản đứng giảng bài

Về lại Huế anh ghé thăm trường cũ

Mái trường xưa hàng phượng lá xanh mơ

Anh lạc lõng như thú hoang xa núi

Giữa sân trường tiếc nuối chuỗi ngày thơ

Trường em dạy xưa kia anh đã học

Giấc mơ đời rạo rực lửa phương Đông

Sách vở thơm áo trắng cũng như lòng

Cánh diều nhỏ bay giữa trời ước vọng

Vài em nhỏ ngỡ ngàng nhìn anh đến

Áo trắng hiền vấy mực đẹp ngây ngô

Đôi mắt nai ôm cặp dáng thiên thần

Anh nhìn lại ô hay mình đáng tội

Về lại Huế anh ghé thăm trường cũ

Gió sân trường thơm bụi nước bên sông

Anh bỡ ngỡ giữa trăm ngàn tiếng động

Vì từ lâu bút mực đã cạn dòng

Bởi xa lắm tuổi thanh xuân cao ngạo

Anh trở về kỷ niệm cũng phôi pha

Bàn ghế xưa không còn dịp được ngồi

Thử cầm bút tô xanh đời mình lại

Anh trở lại mong được ngồi cuối lớp

Đôi tay vòng theo bạn nhỏ trông lên

Trước bảng lớp tay em nhịp thước đều

Ấm lòng anh kẻ lang bạt tìm về

Anh xin làm người tình si trước ngõ

Theo em về qua những ngõ phố xưa

Có bướm hoa có tiếng đàn vọng về

Gợi lại giấc mơ đậm hương bốn mùa

Về lại Huế anh ghé thăm trường cũ

Mái trường xưa hàng phượng lá xanh mơ

Nhớ

Đã bốn năm học dưới mái trường này,

Bồi hồi sao nghĩ tới phút chia tay.

Quá khứ ơi sao bỗng ùa trở lại,

Để lòng tôi xao xuyến tận ngày nay.

Tôi nhớ mãi những buổi học lý thú,

Cùng bạn bè hăng hài lúc giơ tay.

Tôi nhớ mãi lúc làm bài chăm chú,

Thầy cô nghiêm nhưng học trò cứ “quay”.

Tôi nhớ cả “tiếng khóc vài bạn nữ”

Bị bạn trêu nên “mít ướt” ấy mà

Và tôi nhớ lúc các bạn giận dữ,

Toàn đứng lên, chửi bới và kêu la

Tôi nhớ cả thầy Ý dạy môn Toán,

Đầu ít tóc nhưng trí óc tuyệt vời

Chuyên làm thơ trêu trọc mọi người

Làm chúng tôi sảng khoái trong tiết học

Và tôi nhớ: cô Hạnh “đầy khó nhọc”

Dạy cho tôi Văn học của đời người

Bảo chúng tôi nên học đừng có lười

Mong chúng tôi đỗ trường Chuyên danh giá

Bao kỉ niệm như ùa về trong tôi,

Quá khứ này lòng tôi luôn tưởng nhớ,

Nhớ thầy cô, bạn bè, những buổi học

Nhớ ngôi trường, Lương Thế Vinh mến yêu

Những bài thơ về mái trường thầy cô chế đầy hài hước

Tuổi học trò được đánh giá là nhất quỷ nhì ma chính vì vậy các bài thơ viết về mái trường cũng sẽ bao hàm một mảng thơ ca hài hước. Đó chính là những chia sẻ bày tỏ của các thế hệ học sinh về các vấn đề và khía cạnh của cuộc sống học đường. Chính vì vậy ta có thể bắt gặp sự ngây ngô và trong trẻo nhất. Hãy cùng đọc và cảm nhận những bài thơ này.

Xem thêm:  Tuyển chọn những bài thơ dịch Phạm Hổ hay nhất mọi thời đại phần 1

Bài 1

Người ta đi học có đôi

Còn tôi đi học ôi thôi phát sầu

Một mình ngồi ngắm bồ câu

Nó cũng…. hai đứa..lại càng sầu thêm

Bài 2

Học hành như cá kho tiêu

Kho nhiều thì mặn học nhiều thì ngu!

Bài 3

Học làm chi, thi làm gì

Tú Xương còn rớt, huống chi là mình.

Bài 4

Đầu đường Xây dựng bơm xe

Cuối đường Kinh tế bán chè đậu đen

Ngoại thương mời khách ăn kem

Các anh Nhạc viện thổi kèn đám ma.

Ngân hàng ngồi dập đô la

In giấy vàng mã, sống qua từng ngày.

Sư phạm trước tính làm thầy

Giờ thay kế toán, hàng ngày tính lô.

Điện lực chẳng dám bô bô

Giờ đang lầm lũi phụ hồ trên cao.

Lập trình chả hiểu thế nào

Mở hàng trà đá, thuốc lào… cho vui.

Nông nghiệp hỏi đến ngậm ngùi,

‘Số em chắc chỉ tiến lùi theo trâu’

Nhìn quanh, Thương mại đi đâu?

Hóa ra là đã nhảy tàu đi buôn…

Ngoại ngữ vẻ mặt thoáng buồn

Đang ngồi viết sớ, kiêm luôn bói bài.

Báo chí buôn bán ve chai

Giao thông đi chở thuê ngoài Đồng Xuân.

Bách khoa cũng gặp đôi lần

Buôn đồ điện hỏng, kiếm cân dây đồng

Mỹ thuật thì đang chổng mông

Đục khắc bia mộ, cũng mong lên đời

Mỏ địa chất mới hỡi ôi

Sáng thồ hai sọt, chào mời mua than.

Thủy sản công việc an nhàn

Sáng cân mớ cá, cuối làng ngồi rao…!

Hàng hải ngồi gác chân cao

Bao giờ trúng số mua tàu ra khơi.

Bác sĩ, y tá có thời

Học xong về huyện được mời chích heo…

Bài 5

Giám thị nhìn em giám thị cười

Em nhìn giám thị lệ tuôn rơi

Cổng trường Đại Học cao vời vợi

Ruộng đồng mênh mông đón em về

Bài 6

Trời hửng nắng cho chiều xuân bày tỏ

Nỗi buồn này ta biết ngỏ cùng ai

Nhìn đề bài chẳng biết đúng sai?

Đành lặng lẽ nộp hai tờ giấy trắng

Vài lời thơ, liệu thầy cô có mắng

Có kỷ luật hay chỉ gạch bài thi?

Trang giấy trắng, bút đầy mực vẫn ghi

Vài câu nói cho lòng vơi căng thẳng!

Bài 7

Học sinh cuối cấp như này sao …

Sách vở khô khốc, học không vào

Face nhiều cũng chán..!

Viết được mấy câu thơ tào lao..

Cũng có 1 chút là hại não

Thức nhiều, mất ngủ biết làm sao

Áp lực thi cử,… nhiều chuyện nữa..!

Thầy cho lên ba lớp

Một học sinh rất thông minh

Đối đáp khoa học tài tình khỏi chê

Ông hiệu trưởng nọ cũng phê

Bảo Cô giáo đố vấn đề quanh ta

Cô giáo quay lại đố là:

“Cái gì nó rộng thêm ra khi lấy chồng?”

Ông hiệu trưởng như trời trồng

Nhưng trò bình tỉnh như không có gì

Cái giường cô chứ còn chi

Cái gì càng nhỏ lại thì càng to?

Ông Hiệu trưởng lại lo lo

Con cua càng nhỏ càng to cô à!

Cái gì trong người cô nha

Quanh năm ẩm ướt nước ra không ngừng?

Ông Hiệu trưởng mặt đỏ phừng

Thưa cô cái lưỡi không ngừng ướt đâu.

Cái gì mềm ướt, nhựa dầu

Vào tay cô vuốt một đầu cứng luôn?

Ông hiệu trưởng mồ hôi tuôn

Thưa cô dầu móng tay… sơn ý mà!

Cái gì như quả chuối ta

Cầm vào một chút nước đà ướt mem?

Ông hiệu trưởng trán ướt nhem

Trò rằng đích thị cà rem cô à.

Ông hiệu trưởng tỉnh người ra

Rằng thầy tuyển thẳng lên ba lớp liền

Nảy giờ cô hỏi liên miên

Nhưng thầy chẳng đáp được nên câu nào.

Đúng là tuổi trẻ tài cao

Đối đáp như thế lẽ nào ………lại sai????

Ai cho đáp án thứ hai

Như thầy hiệu trưởng nghĩ hoài đó thôi.

Bài thơ chế về thầy cô

Nhớ lại cái thời học sinh

Ngồi với thằng bạn “Hoài Linh” lắm mồm

Mình và nó rất lôm côm

Học thì không học cứ ôm nhau cười

Có lẽ ngừng chém gió thôi

Bài thơ này chém gấp 10 lần luôn!

Đi học cứ như đi buôn

Giáo viên nhắc nhở:”Cứ luôn cái mồm”

Nhưng mình được cái rõ khôn

Đến tiết Chủ nhiệm là ngồi im re

Cô Lý cao tựa cây tre

Ra đề giặt giẹo đố me nào làm

45 phút ngồi nói xàm

Em ngồi, em ngáp, em ngủ, làm chi

Cô Văn hay thích cho ghi

Chép lấy chép để tưởng đi luôn rồi

Cô Sử càng nghĩ càng kì

Rất hay đánh đố những gì đã xưa

Úi zời, cô Địa xin thưa

Mưa gió động đất chẳng thừa chẳng tha

Cô Hóa thì rất kêu ca

Hở ra nói chuyện là la là rầy

Cô Anh vóc dáng nhỏ gầy

Nhưng mà liếc mắt,cả bầy im re

Học anh nói thật “thôi thôi”

Tiếng ta chửa hiểu, xin thôi tiếng người

Thầy NGUYÊN thể dục hay cười

Nhưng động 1 cái “mười vòng cho ta”

Thằng Phú ngồi cười haha

“Anh ra chạy nốt,2 thằng chết chung ”

Thầy Toán cứ gọi lung tung

Đang yên như thế đùng đùng gọi tên

Lên bảng lắp bắp, rên rên:

“Em đã ứ bít, còn kêu (em) làm trò”

Môn tin lúc nào cũng lo

Chẳng biết ổng lại cho ra đề gì

Thầy Sinh biết phải làm chi

“Bộ phận sinh dục, cứ hihi cười”

Cô giáo chủ nhiệm rất tươi

“Một tuần 8 lỗi ra ngoài quét sân”

4, 5 thằng rất chuyên cần

Hì hục quét suốt vẫn hoài quét sân!

Khỏi mời phụ huynh

“Mẹ ngồi, Mẹ khóc vì con

Con lừa dối Mẹ không mời phụ huynh

Điểm không Cô viết to đùng

Kèm theo trong ngoặc là không thuộc bài

Vậy mà con có biệt tài

Thêm trước số một thành ra điểm mười

Về khoe, Mẹ sổ báo bài

Để qua mặt Mẹ hằng ngày, hằng đêm

Hôm nay, Cô mời Mẹ vô

Mẹ vô, Mẹ tưởng, Cô khen con mình.

Con chị thiệt rất tài tình

Lừa Tôi, Gạt Chị … khỏi mời phụ huynh!

Về lại trường xưa

Hôm nay về lại trường xưa

Vẫn không khí ấy, vẫn không gian này

Chỉ thầy cô đã khác xưa

Không đi xe máy toàn đi Lếch Xù

Đơn xin nghỉ phép

Hôm nay em viết đơn này,

Kính xin được nghỉ một ngày dưỡng thương

Em tuy vẫn nhớ lớp trường

Nhưng mà sức khỏe khó lường mối nguy.

Suốt đêm em sốt ly bì,

Trán nay nóng hổi, yếu suy quá chừng

Việc học chắc phải tạm ngừng.

Để còn điều trị kẻo chừng thăng thiên.

Bài ghi em sẽ chép liền

Em xin lỗi đã làm phiền thầy cô!

15 bài thơ về mái trường ngắn ấn tượng nhất

Những bài thơ về mái trường ngắn được đông đảo bạn đọc yêu thích và săn đón. Với những ý nghĩa sâu sắc những bài thơ này luôn khiến trái tim chúng ta xao xuyến mạnh mẽ đan xen đó là sự nuối tiếc một thời đã qua. Cùng nhau theo dõi ngay bây giờ nhé!

Xem thêm:  Tình tuyệt vọng - Phùng Quán

NẮNG ẤM SÂN TRƯỜNG

Cây điệp già xòe rộng tán yêu thương

Lá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắng

Giờ đang học, mảng sân vuông lặng vắng

Chim chuyền cành buông tiếng 2000 lạnh bâng qươ

Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơ

Nắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửa

Và cả gió cũng biết mê thơ nữa

Thổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.

Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầm

Điệp từng bông vàng ngây rơi xoay tít

Ngày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rít

Sà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh

THẦY

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay

Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng

Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn

Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi

Bao năm rồi? Đã bao năm rồi hở? Thầy ơi …

Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại

Mái chèo đó là những viên phấn trắng

Và thầy là người đưa đò cần mẫn

Cho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi

Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa

Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu …

LỜI CỦA THẦY

Rồi các em một ngày sẽ lớn

Sẽ bay xa đến tận cùng trời

Có bao giờ nhớ lại các em ơi

Mái trường xưa một thời em đã sống

Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng

Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao

Thuở học về cái nắng xôn xao

Lòng thơm nguyên như mùi mực mới

Xem thêm:  Top những bài thơ về mẹ hay nhất ý nghĩa

Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới

Thầy trò mình cũng có lúc chia xa

Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha

Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ

Một lời khuyên biết thế nào cho đủ

Các em mang theo mỗi bước hành trình

Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:

Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá…

Rồi các em mỗi người đi mỗi ngả

Chim tung trời bay bổng cánh thanh niên

Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền

Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ.

TRƯỜNG TÔI

Cổng trường tôi trông rất xinh

Tường cao cổng sắt, dưới hình văn hoa

Bước vào thoang thoảng hương hoa

Trời cao xanh ngắt, mây là là bay

Râm râm bóng mát hàng cây

Trưa trưa gió thổi lay cây rì rào.

Xa xa hàng dương vẫy chào

Gần gần phượng hồng thì thào gọi thương

Cùng nơi khắp chốn trong trường

Sinh viên đùa giỡn, thân thương chuyện trò

Người nói nhỏ, kẻ nói to

Xôn xao tiếng hát tiếng hò du dương

Vọng xa nghe tiếng giảng đường

Bao la trang trải tình thương cô thầy

Dạo quanh xa đó gần đây

Nơi đâu đẹp nhất là đây trường mình.

THẦY VÀ CHUYẾN ĐÒ XƯA

Lặng xuôi năm tháng êm trôi

Con đò kể chuyện một thời rất xưa

Rằng người chèo chống đón đưa

Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều

Bay lên tựa những cánh diều

Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên

Rời xa bến nước quên tên

Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười

Giọt sương rơi mặn bên đời

Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông

Mắt thầy mòn mỏi xa trông

Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…

Một mùa thu như bao mùa thu trước

Nắng hồng lên trong mắt biếc học trò

Phấn trắng, bảng đen, nét mực thầy vẫn đỏ

Sao con tìm mà chẳng thấy ngày xưa…

Thời gian qua, mùa thu nay có khác

Bao chuyến đò qua chốn ấy sông sâu

Nghĩa thầy cô một đời không trả hết

Dẫu đời con qua biết mấy nhịp cầu.

Trang giáo án bao năm thầy vẫn mở

Mà tập bài thầy chấm đã khác xưa

Chúng con đi, biết khi nào về lại

Có bao giờ tìm được thuở ngây thơ…

Mùa qua mùa, bụi thời gian rơi rắc

Nên tóc thầy một sáng bỗng bạc thêm

Trời xanh vẫn bình yên ngoài cửa lớp

Chữ nghĩa tình muôn thuở chẳng nguôi quên.

GỬI VỀ CÔ GIÁO DẠY VĂN

Có thể bây giờ cô đã quên em

Học trò quá nhiều, làm sao cô nhớ hết

Xa trường rồi, em cũng đi biền biệt

Vẫn nhớ lời tự nhủ: sẽ về thăm.

Có thể bây giờ chiếc lá bàng non

của ngày em đi đã úa màu nâu thẫm

Ai sẽ nhặt dùm em xác lá

Như em thuở nào ép lá giữa trang thơ?

Ước gì… hiện tại chỉ là mơ

Cho em được trở về chốn ấy

Giữa bạn bè nối vòng tay thân ái

Được vui-buồn-cười-khóc hồn nhiên

Em nhớ hoài tiết học đầu tiên

Lời cô dạy: “Văn học là nhân học”

Và chẳng ai học xong bài học làm người!

Chúng em nhìn nhau khúc khích tiếng cười

Len lén chuyền tay gói me dầm cuối lớp

Rồi giờ đây theo dòng đời xuôi ngược

Vị chua cay thuở nào cứ thấm đẫm bờ môi

Những lúc buồn em nhớ quá – Cô 2000 ơi!

Bài học cũ chẳng bao giờ xưa cũ…

Trên đây là những bài thơ về mái trường hay mà chúng tôi muốn chia sẻ với bạn. Thông qua các bài thơ này có thể thể gợi lại cảm xúc của một thời dấu yêu. Của những ngây ngô, rung động đầu đời cũng như những tinh nghịch của tuổi học trò đầy ngây ngô. Đó sẽ mãi là những dấu yêu một thời mà mỗi con người ta đều cố gắng níu giữ. Đừng quên đón đọc những bài thơ tiếp theo của chúng tôi để cùng cảm nhận những bài thơ hay nhất bạn nhé!

Theo Thuvientho.com

Check Also

Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi

Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi

Hoa cúc họa mi còn được gọi là hoa cúc dại hay là hoa cúc …