Mấy ngày mưa trút ngập trời*
Cỏ cây xơ xác tơi bời… buồn thay
Cảnh đời chua chát đắng cay
Đất xô núi lở… dứt day nỗi lòng!
Khắp vùng đồi núi mênh mông
Ngập chìm trong nước… nỗi lòng xót xa!
Cây trồng đang vụ đơm hoa
Bỗng dưng mất trắng… nhạt nhòa lệ rơi!
Tiếng lòng vang động khắp nơi
Chắt chiu đong đếm… phận người tay không!
Nhọc nhằn khuya sớm long đong
Cầu trời khấn đất mà lòng không yên?
Gần xa chia sẻ nỗi niềm
Tình dân nghĩa Đảng vững bền chẳng vơi
Yêu thương thơm thảo ngọt bùi
Trong cơn hoạn nạn nghĩa đời đẹp thêm…
Mưa dừng… hoa nắng bừng lên
Trở về cuộc sống bình yên đất trời
Cao nguyên thắm sắc hoa cười
Hà Giang vững bước… rạng ngời sắc Thu!
Phạm Tự
(TP. Hồ Chí Minh)