Home / Bài thơ về con người / Tôi chẳng cần – Tùng Trần

Tôi chẳng cần – Tùng Trần

Tôi chẳng cần – Tùng Trần

Tôi chẳng cần ai nhủ lòng thương hại
Bởi quen rồi với hai chữ đắng cay
Khi chỉ tay trắng đôi tay
Thì làm sao có tháng ngày êm ấm

Tôi chẳng cần người nói lời sâu đậm
Một cuộc lắm tựa vần thơ
Mà chỉ mong có được một bến bờ
Tình keo sơn chia cắt

Tôi chẳng cần tiền tài hay vật chất
Mong một chân thật vậy thôi
Có đâu nào mơ tưởng quá
Sao cuộc đời cứ rơi vào dâu bể

Tôi chẳng cần níu giữ điều không thể
Hai con đường như thế vậy là xong
Để cho ai chẳng còn phải bận lòng
Khi tìm lại hồng dang dở

Tôi chẳng cần cuộc đời như
Đã không còn nhắc nhở chuyện
Bởi giờ đây đã học được một điều
Càng hi vọng lại càng nhiều

Xem thêm:  Con đường làng

Check Also

Ai trên đời – Tùng Trần

Ai trên đời – Tùng Trần

Ai trên đời không mong mình hạnh phúc Chẳng nghẹn ngào than khóc cảnh biệt …