
Đông về nắng có buồn không
Cớ sao nắng lại làm hồng má ai
Làm anh ngơ ngẩn tình say
Làm anh thao thức đêm ngày nhớ mong
Nắng vàng sưởi ấm mùa đông
Tình em sưởi ấm cho lòng của anh
Mình yêu khi tuổi còn xanh
Đến giờ tóc đã ngả thành màu mây
Tình mình ngày trước còn đây
Nhưng giờ ta đã dáng gầy lưng cong
Đời người như thế đã xong
Nhưng tình còn mãi Vẫn nồng như xưa
Đã sáu mươi mùa nắng mưa
Vậy mà cứ ngỡ như vừa hôm qua
Bây giờ ta cũng đã già
Kiếp sau tui vẫn cùng bà nên duyên.