Home / Bài thơ về cuộc sống / Trằn trọc – Phùng Cung

Trằn trọc – Phùng Cung

Trằn trọc  –  Phùng Cung

Mái rạ trở mình

Mưa – hơi – thô

Hoa dứa gai

Thơm – lại mùi biên ải

Đêm trằn trọc

Xé đôi giấc ngủ

Nửa giấc tù ngồi

Nửa giấc trăng.

Xem thêm:  Cô ấy! - Thụy Khúc

Check Also

Bờ bến lạ – Tùng Trần

Bờ bến lạ – Tùng Trần

Như thế nào mới gọi là đã đủ Mà bao người ấp ủ mộng xa …