Home / Chùm thơ chọn lọc / Tuyển chọn những bài thơ đêm buồn không ngủ được yêu thích nhất hiện nay

Tuyển chọn những bài thơ đêm buồn không ngủ được yêu thích nhất hiện nay

Tuyển chọn những bài thơ đêm buồn không ngủ được yêu thích nhất hiện nay

Những bài thơ đêm buồn không ngủ được nhiều bạn đọc săn đón và yêu thích bởi chúng chứa nhiều điều ý nghĩa cùng những tâm sự sâu sắc khiến ai cũng phải suy ngẫm. Với những vần thơ nhẹ nhàng nhưng lại vô cùng chân thật, những bài thơ ngắn đêm buồn như chạm vào trái tim bạn đọc mạnh mẽ. Cuộc đời này ai mà chẳng mang trong mình những nỗi buồn riêng chỉ tùy vào người đó có muốn thể hiện cảm xúc của mình ra hay không thôi. Hãy cùng nhau cảm nhận những bài thơ hấp dẫn ấy ngay bây giờ nhé!

TOP 69 bài thơ đêm buồn không ngủ ý nghĩa nhất

Những bài thơ đêm buồn không ngủ hay và giá trị đang được đông đảo mọi người tìm đến như một nơi để có thể giãi bày và tìm được sự đồng cảm cho mình. Nếu bạn đang buồn bã và bế tắc thì đừng ngần ngại hãy cùng theo dõi những bài thơ ngắn đêm buồn của chúng tôi ngay bây giờ! Đừng bỏ lỡ nhé!

– Đêm đen vắng lặng như tờ

Đêm ru giấc ngủ mộng mơ ngọt ngào

Đêm về ru giấc chiêm bao

Đêm say mơ ước đi vào hồn thơ

Nay ta đêm đến thẫn thờ

Nay ta thao thức bơ vơ đêm dài

Nay hai vai nặng đêm sầu

Nay trong đêm tối lo âu cuộc đời

Không còn vang vọng trong đêm

Không ngủ thao thức đêm thêm muộn phiền

Không ngủ đêm muốn điên lên

Không cho giấc ngủ một đêm yên bình

Ngủ đi đêm vắng lặng thinh

Ngủ đi một giấc yên bình đêm ơi

Ngủ đi đêm vắng đầy vơi

Ngủ đi đêm sắp hết rồi tôi ơi.

– Hỡi người con gái anh yêu

Giờ này em đã phiêu diêu giấc nồng

Em mơ một giấc mơ hồng

Còn anh lạnh vắng cô phòng tình si

Hai tay ôm mảnh chăn ghì

Mong manh hơi ấm tình si vào hồn

Bồn chồn thao thức năm canh

Mảnh trăng ngơ ngác dỗ dành ngủ đi

Khát khao khao khát làm gì

Khuya rồi sao cũng trốn đi ngủ rồi

À ơi gió lạnh đưa nôi

Vẳng nghe điệu hát thương đời tình si.

– Màn đêm rơi lạnh lùng trên phố vắng

Gió đông tàn xa vắng bóng người qua

Đêm chìm sâu trong giấc ngủ muôn nhà

Đây đó vẫn còn dòng đời thao thức

Đêm buông dần theo dòng đời mộng thực

Xót xa lòng câu ước hẹn ai rơi

Một cuộc tình khoảng lặng cứ chơi vơi

Câu duyên nợ ai quên lời vứt lại…

Đêm tĩnh lặng bản nhạc buồn man mác.

Tiếng đàn cầm ai gãy khúc thở than

Ta tìm mình trong nốt nhạc chứa chan

Tiếng thổn thức trong mênh mông tình lặng.

Đêm lặng thầm trên góc phố xa xăm,

Ta lê bước trên nẻo đường vạn dặm,

Dưới đèn ảo phủ màn sương thấp thoáng.

Hướng về ai đang trong giấc mơ hoang

Rồi đêm tàn, ngày mai lại sang trang

Tiễn nhau đi trong tâm tình chưa cạn

Bỏ cuộc đời bao mãi mê chê chán

Ngược thời gian tìm lại lúc đêm về!..

– Đêm không ngủ tự tình trong hoang vắng

Đếm thời gian trôi nổi quảng đời qua

Những niềm vui đọng lại chỉ gọi là

Giọt nước nhỏ lặng thầm trên phiến lá

Đêm không ngủ nghe bước ai vội vã

Tiếng rao khàn lạnh lẽo chạnh lòng ta

Nẻo đường về con phố nhỏ còn xa

Thân còm cỏi lướt qua đời nghiệt ngả

Đêm không ngủ nghe gió đùa trong lá

Khúc giao mùa còn đó những cơ duyên

Người tươi cười kẻ thấp thoáng ưu phiền

Nghe chơi vơi giữa muôn trùng sóng biển

Đêm không ngủ nghe thương yêu lên tiếng

Chốn vô thường đâu biển lặng sầu vơi

Nghe xót xa những góc khuất bên đời

Cùng san sẻ phận người còn khốn khó

Đêm không ngủ mong vầng trăng sáng tỏ

Chiếu ánh vàng nhân ái tỏa nhân gian

Sưởi ấm lòng từng góc phố đêm tàn

Đời vẫn đẹp buổi sớm mai thức dậy…

– Đêm lại về với những giấc mơ hoang

Dòng ký ức chảy tràn qua miền nhớ

Con tim si mong manh từng nhịp thở

Gió thì thầm nhắc nhở bóng hình ai.

Chiếc lá vàng lần cuối khóc heo may

Ôm hờn tủi vụt bay theo làn gió

Rồi buông mình nằm dài trên lối cỏ

Khi bóng trăng mờ tỏ một góc trời.

Nén thương sầu lặng lẽ đếm sao rơi

Gọi thật khẽ tên người từ quá khứ

Những niềm riêng hóa thân thành câu chữ

Thành lời thơ nức nở giữa canh tàn.

Tìm được gì từ khúc hát dở dang

Điệu hoài lang lỡ làng câu chung thủy

Sóng đời xô nhịp cầu xưa đã gãy

Giữa dòng trôi đưa đẩy cánh lục bình.

Từng gánh sầu đè nặng kiếp nhân sinh

Đêm mơ hoang một mình bên chiếc bóng

Mộng đã tan niềm đau còn lắng đọng

Để trọn đời hoài vọng một mùa thương.

– Có đôi khi giữa canh trường thức giấc

Khi vô tình những tiềm thức xa xăm

Ngỡ ngủ vùi vĩnh viễn với tháng năm

Chợt ùa về trong âm thầm lặng lẽ

Bổng giọt sương bờ mi rơi nhè nhẹ

Lòng chênh vênh như một kẻ dại khờ

Kể từ ngày tan vỡ cả ước mơ

Thấy chán nản và thờ ơ mọi thứ

Dù đã cố nhắc mình thôi lưu giữ

Chuyện hợp tan do bởi ở duyên trời

Chữ sang hèn là số phận vậy thôi

Đừng oán than ngậm ngùi hay cay đắng

Vốn dĩ đời có bao giờ bằng phẳng

Có suy tư cũng chẳng ích lợi gì

Nhưng nét buồn cứ mãi đọng trên mi

Giữa canh thâu khi ùa về bất chợt.

Xem thêm:  Quê hương - Bằng Lăng Tím

– Đêm buồn phố thị ánh đèn xa

Màn sương che lấp ánh trăng ngà

Phố vắng đêm khuya không người lạ

Đêm buồn phố thị … Chỉ mình ta.

Ngồi buồn ngắm cảnh chốn phồn hoa

Màn đêm buông xuống mái hiên nhà

Trái tim… Cô đơn mong người lạ

Có lẽ… Chỉ mình ta …với ta.

– Chỉ một mình lạc lõng giữa màn đêm

Nhớ về em người vô tình hờ hững!

Cà phê đen như giọt sầu chứa đựng

Uống cho vơi lơ lửng những đêm buồn..!

– Nỗi buồn cố giấu chôn sâu

Xoá đi ký ức buồn đau một thời

Nhưng lòng nặng trĩu người ơi

Nữa đêm thức giấc sầu khơi tìm về.

Nỗi lòng băng giá tái tê

Càng nghĩ càng thấy ê hề thương đau

Cố dìm cho bớt nỗi sầu

Nhưng nào có được, giấu đâu nỗi buồn.

– Đêm thanh vắng chỉ mình ta đơn lẻ

Nhớ về người thầm gọi khẽ tên nhau

Người biết không ngọc rớt buốt tim sầu?

Thầm mơ tưởng phút đầu mình hẹn ước.

Đêm tĩnh lặng sương giăng mờ thấm ướt

Mưa thì thầm gợi càng nhớ càng thương

Một mình ta thao thức suốt canh trường

Lòng cô quạnh nỗi niềm vương sầu lắng.

Mình gặp nhau hẳn chi là duyên kiếp

Nhưng yêu xa mang điệp khúc bi ai

Nỗi nhớ nhung trong đêm vắng canh dài

Tim e ấp bóng hình ai sâu đậm!!!

– Đêm đông lạnh trăng đắp mây đi ngủ

Để hồng trần buông màn rủ tối đen

Bước chân ai vội vã tìm lối quen

Như mất dấu giữ màn đen cô quạnh

Đêm không trăng vì sao run run lạnh

Thương nhớ người lòng hưu quạnh xa xôi

Gió lắt lay ru hồn thả buông trôi

Hạt sương đọng buốt bờ môi tê dại

Đêm cô đơn mong chờ xuân trở lại

Như từng chờ cũng chỉ tại thời gian

Người đi xa con tim để nát tan

Đời nữ khách lòng hoang tàn gió bụi

Kiếp phong ba đôi bàn tay trần trụi

Tóc bạc màu bám trắng bụi sương đêm

Mắt xa xăm muốn tìm chỗ ấm êm

Sao lạc mãi giữa trời đêm mỏi mệt.

– Đêm phố thị mình em lẻ bước

Tháng ngày qua chẳng được chung đường

Cuộc đời tẻ nhạt buồn vương

Lẻ loi mình một canh trường biệt xa

Do số phận nên là cách trở

Mãi trầm luân tiếng nợ cung sầu

Vỉa hè ánh rọi đèn nâu

Gợi lên trống trải mơ cầu gãy đôi

Đứng nhìm ngắm dạ hồi thoi thúc

Ngẫm chăng giờ tiếng giục lòng tan

Vầng trăng ngả xuống sau tàn

Sao vì lụn tắt rồi chan lệ trào

Chốn biền biệt tìm trao mộng tưởng

Ấp xuân thì lỡ vướng niềm đau

Vùi chôn cảm xúc tim nhàu

Mi nhèm giấu chặt gần nhau ấm nồng.

– Đêm buồn nhớ lắm người ơi

Giận người sao để em rơi lệ buồn

Tự dưng dòng lệ chảy tuôn

Bờ môi mặn chát lòng buồn xót xa

Trách sao tình đến thoáng qua

Trách người ko thật để mà em đau

Lệ buồn tim cũng úa màu

Cay cay khóe mắt tim đau từng giờ

Đêm buồn lòng cứ ngẩn ngơ

Còn người bên ấy bây giờ ra sao

Bên này em lệ tuôn trào

Cõi lòng tan nát nhìn vào hư ko

Em buồn nước mắt thành dòng

Suốt đêm ko ngủ má hồng nhạt phai

Em buồn cũng tại vì ai

Tại vì người đó,làm phai chữ tình

Bây giờ trời sắp bình minh

Thôi em nhắm mắt mong tình vào mơ

Bao giờ cho đến bao giờ

Hai tim hoà một suối mơ tìm về.

– Có những đêm buồn ngồi ngắm ánh trăng thanh

Viết vội vần thơ gửi về anh phương đó

Không biết bây giờ người đang làm gì nữa

Có nhớ đến mình như đã hứa hay không?

Có những đêm buồn nhìn khoảng trống mênh mông

Le lói trong tim võ vàng câu thương nhớ

Da diết tâm can sắt se hồn rười rượi

Kỷ niệm tìm về quanh hơi thở đâu đây

Đếm khúc tơ lòng theo cánh gió lắt lay

Ngân mãi cung thương dỗ tháng ngày xa vắng

Thăm thẳm mù khơi để khối sầu chất nặng

Xây bến tương giao bên thềm vắng canh tàn

Có những đêm buồn nghe tiếng dế thở than

Nắm đôi bàn tay khẽ khàng xoa từng ngón

Chạm vết thời gian đã chai sờn loáng thoáng

Cố giấu ngậm ngùi sau đôi mắt hằn sâu!

– Đêm thao thức đêm dài như vô tận

Đêm suy tư đêm trăn trở niềm riêng

Mượn vần thơ gieo con chữ ưu phiền

Gửi ai đó những triền miên nhung nhớ

Ai có nhớ chuyện chúng mình một thuở

Trong vòng tay ngộp thở những nụ hôn

Những si mê cùng khao khát ngập hồn

Bao ước nguyện ngày ta chung lối mộng

Nhưng tất cả giờ chỉ là ảo vọng

Người phương nầy trông ngóng kẻ phương kia

Yêu thật nhiều nhưng rồi cũng cách chia

Đêm mất ngủ ta nằm nghe… tim khóc

Tiếng lá rơi giữa đêm nghe khô khốc

Tiếng thời gian lộc cộc vẳng bên tai

Giữa đêm trường đâu biết nói cùng ai

Ôm cay đắng u hoài bên chiếc bóng.

Những bài thơ mất ngủ về đêm hấp dẫn nhất

Những bài thơ mất ngủ về đêm ý nghĩa được đông đảo giới trẻ chia sẻ rầm rầm trên các trang mạng xã hội. Cuộc sống bộn bề, tình yêu thì muôn hình vạn trạng, mỗi khi đêm về chúng ta lại suy nghĩ về những chuyện đã qua và tương lai khiến bản thân mình mệt mỏi và không thể nào ngủ được. Đừng giữ cho riêng mình, hãy chia sẻ tâm sự của mình đến những người xung quanh để bản thân mình được nhẹ nhàng hơn qua những bài thơ ngắn đêm buồn này nhé!

Xem thêm:  Những bài thơ hay nhất về mùa thu lãng mạn ý nghĩa

– Thổn thức canh thâu nhớ một người

Ân tình lắng đọng thuở đôi mươi

Hằng mơ sánh bước về chung lối

Vẫn ước bên nhau vọng tiếng cười

Có lẽ duyên trời không kết chặt

Nên đành trắc trở mộng xinh tươi

Giờ đây nuối tiếc còn vương vấn

Thổn thức canh thâu nhớ một người.

– Đêm thao thức ra vào chẳng ngủ

Nhớ về người chuyện cũ dần khơi

Ngỡ rằng duyên đượm tuyệt vời

Ai ngờ thuyền lạc xa nơi biển tình

Không muốn nhớ bóng hình mãi hiện

Sóng trào dâng hòa quyện nhạc lòng

Chỉ còn một mớ bòng bong

Sợi tơ trăm mối lòng vòng tương tư

Mảnh trăng vỡ cũng từ dạo ấy

Con đường tình xô đẩy hai ta

Người quay mặt, kẻ lệ nhòa

Ôm ngàn thương nhớ xót xa não nề

Hồn lạc giữa cung mê tình ái

Để bây giờ ngẫm lại thấy đau

Bởi ai dối gạt tình đầu

Ngàn thương vạn nhớ đậm sâu ôm ghì

Đêm quạnh vắng rèm mi lệ chảy

Biết giờ này người ấy còn vương

Hay đang lạc giữa thiên đường

Ấm êm hạnh phúc tình thương vẹn tròn

Duyên đã khép tình chôn nguyệt lạnh

Nhưng sao lòng canh cánh mông lung

Từ nay cách biệt muôn trùng

Gói vào dĩ vãng tình chung một thời.

– Trả cho anh những gì còn sót lại

Rồi chúng mình sẽ mãi mãi cách xa

Thời gian trôi yêu thương cũng nhạt nhòa

Thứ còn lại sẽ chỉ là kỷ niệm

Em từ giờ sẽ thôi không tìm kiếm

Một mối tình đã chết lịm thương đau

Lầm tin anh em bước lỡ nhịp cầu

Nên giờ đây tự mình khâu vá lại

Vết thương lòng đang ỉ âm tê tái

Và dặn lòng em sẽ phải buông thôi

Bởi anh nay là của họ mất rồi

Mong ngày tháng sẽ cuốn trôi tất cả

Để chúng mình thành hai người xa lạ

Để thôi đau khi lạnh giá chuyển mùa

Một chữ tình sao nhiều quá chát chua

Tại vì đâu nỡ cợt đùa… Anh hỡi…?!

– Ngồi một mình giữa đêm tối mênh mông

Em cố quên những ấm nồng thuở trước

Nhưng giờ đây điều mà em làm được

Là tự tay lau giọt nước mắt rơi

Hứa làm chi rồi anh vội quên lời

Để tình mình chìm sâu nơi đáy vực

Biết không anh…? Em vẫn nghe buốt nhức

Từ thẳm sâu bên trái ngực… anh à…!

Anh đi rồi vui cùng với người ta

Chuyện với anh chắc đã là quá khứ

Chỉ riêng em vẫn ngập ngừng do dự

Giữa…nhớ…quên… để mọi thứ chênh chao

Đêm từng đêm giọt nước mắt trực trào

Lòng chung thuỷ anh làm sao thấu tỏ

Dù em biết anh đã là của họ

Nhưng không sao ngăn tim nhỏ thôi yêu.

– Ta lại một mình trong bóng tối cô đơn

Chỉ có màn đêm là thấy ta hiện hữu

Hắn vui cười nhưng có bao giờ hiểu

Ta thức cùng để gặm nhấm nỗi đau

Hắn vuốt ve mơn trớn rất ngọt ngào

Lời ta nói hắn nuốt vào từng chữ

Hắn chỉ nghe chẳng bao giờ cự nự

Sao ta nói nhiều ta cứ mông lung

Khi buồn vui cũng thấy hắn bước cùng

Đường gian khổ đôi lần ta chùn bước

Đường lạc lõng một mình ta cố gượng

Hắn chẳng nói gì chỉ luôn ở cạnh bên

Có những điều ta chỉ muốn lãng quên

Muốn vùi chôn tận sâu trong tiềm thức

Nhưng khi đêm về nó trỗi lên đau nhức

Để rồi ta cứ thao thức đến tàn canh

Đừng mang cho ta những thứ ngọt lành

Miệng dối trá cợt cười trong phút chốc

Tình cảm nhất thời đừng nên lừa lọc

Ta ngu ngơ chỉ biết khóc ngậm ngùi

Cạn ân tình nên hai hướng rẽ đôi

Bao hờn oán còn lời nào cay đắng

Nói hết đi dẫu sầu dâng chất ngất

Để ta cùng đêm trút cạn nỗi niềm

Để rồi mai ta khóa nốt trái tim.

– Tôi lặng lẽ rời xa vùng kỷ niệm

Khúc nhạc lòng đau đến cháy ruột gan

Dấu yêu xưa là thương nhớ ngút ngàn

Là khắc khoải của tâm can thổn thức

Cố gắng gượng không cho mình ngã gục

Thầm nhủ lòng vì hạnh phúc người ta

Mà cớ sao hình bóng chẳng phai nhòa

Dòng kỷ niệm đã xa rồi…năm tháng!

Tôi trở về sống lẻ loi thầm lặng

Ủ men tình trong đắng đót hư hao

Một mình tôi nên thiếu hẳn ngọt ngào

Thừa cay chát chẳng sao mà đủ vị…!

Tôi ngốc nghếch hay là đang ích kỷ

Sống cho người hay chỉ sống cho tôi

Nỗi đớn đau thốt mãi chẳng nên lời

Ươm mầm sống giữa dòng đời nghiệt ngã

Tôi trở về với cõi lòng băng giá

Gửi lại người tất cả những yêu thương

Một mình tôi sống trọn kiếp vô thường

Mong thanh thản tìm quên ân tình cũ!

– Nếu mệt rồi xin anh cứ đi đi

Kẻ trốn chạy chẳng có gì đáng giữ

Em ở lại ném nỗi buồn quá khứ

Vào khoảng không và em tự chôn vùi

Bao ngày rồi nghĩ lại có gì vui

Toàn nước mắt với ngậm ngùi đau khổ

Nếu không thể thương em người đừng cố

Yêu giả vờ ai hối lộ cho đâu?

Nếu mệt rồi anh cứ nói một câu

Để em biết không u sầu chi nữa

Ta khép lại mối duyên nồng đôi lứa

Đóng tim mình và khóa cửa từ đây

Trời tháng tư những sợi nắng hao gầy

Làm héo rũ cả tàn cây lá cỏ

Em độc bước nhìn về nơi quán trọ

Chẳng còn ai để đứng đó đợi chờ

Nếu mệt rồi thì anh hãy làm ngơ

Đừng vướng bận những khắc giờ đã cũ

Tình trót nhạt nên chẳng còn vui thú

Níu làm sao khi đã đủ mệt nhoài.

Xem thêm:  Bài thơ Anh Sẽ Về – Nhà thơ Phú Sĩ

– Vì đã nếm đủ vị đời chua chát

Bao nỗi buồn đã lấn át con tim

Nên bây giờ tôi chỉ sống lặng im

Để tâm hồn tìm một nơi bình lặng

Khi bờ môi đẫm chan đầy giọt mặn

Do cuộc đời không may mắn như ai

Bao năm trời vẫn tay trắng đôi tay

Đường nhân duyên lại thấy dài quá đổi

Có đôi lúc lòng buồn thầm tự hỏi

Tôi đã sai và lầm lỗi chổ nào

Mà nhận về toàn hụt hẫng thương đau

Niềm vui đến lại tan mau vỡ vội

Còn những thứ không mong chờ ngóng đợi

Lại song hành chung lối cuộc đời ta

Đến bao giờ vơi hết nỗi xót xa

Hay phải chăng đó chỉ là mơ ước

Đời vô tình một mình tôi lê bước

Nhưng chẳng hề biết trước sẽ về đâu.

– Em có về kịp cùng chuyến xe tang

Tiễn đưa anh vào nghĩa trang hiu quạnh

Để âm hồn không lẻ loi buốt lạnh

Bởi từ giờ bên cạnh chẳng còn nhau

Em có về xin đừng quá khổ đau

Vì tiếng yêu thuở nào từng hẹn hứa

Chuyện tử sanh ta đâu quyền chọn lựa

Nên dây tình đứt đoạn nửa đường thôi

Em có về khi mọi thứ phai phôi

Bởi vì anh hoá ra người thiên cổ

Xác thân này đã vùi nơi đáy mộ

Hãy hứa rằng ngăn lệ đổ tràn lan

Em có về lúc duyên nợ lỡ làng

Cũng đừng buồn rồi oán than thêm nhé

Tuổi thanh xuân của em còn rất trẻ

Rồi có người sẽ bước đến thay anh

Em có về tô vẽ lại bức tranh

Mà chúng ta chưa hoàn thành trọn vẹn

Nghĩa tàu khang đời này ôm uất nghẹn

Giấc mộng lòng xin hẹn lại kiếp sau.

Những bài thơ buồn về đêm cô đơn đầy ấn tượng

Những bài thơ buồn về đêm cô đơn đầy ấn tượng luôn đi vào lòng bạn đọc mạnh mẽ. Chúng ta luôn mang một vỏ bọc vui vẻ hằng ngày nhưng khi màn đêm buông xuống chỉ có bản thân mình thì ta gặm nhấm nỗi cô đơn với bao nhiêu suy nghĩ. Hãy cùng nhau theo dõi bài viết này và cảm nhận nhé!

Thơ buồn về đêm 4 câu 1

Một ngày dài chẳng thấy bóng anh đâu

Em cố gắng ngăn nỗi sầu trăn trở

Người thương ơi thật lòng anh có nhớ

Có biết rằng em nức nở buồn thương

Thơ buồn về đêm 4 câu 2

Em đâu rồi..đêm nghe tiếng mưa rơi

Chợt mừng vui ngỡ chân em tìm tới

Con tim kia cũng rộn ràng đập vội

Bổng giật mình..chỉ nỗi nhớ mà thôi.

Thơ buồn về đêm 4 câu 3

Nén thương sầu lặng lẽ đếm sao rơi

Gọi thật khẽ tên người từ quá khứ

Những niềm riêng hóa thân thành câu chữ

Thành lời thơ nức nở giữa canh tàn.

Thơ buồn về đêm 4 câu 4

Trong mộng mị thấy lòng mừng khấp khởi

Mơ người xa vừa trở lại bên mình

Cùng chung tay đón đợi ánh bình minh

Khi tỉnh giấc thì ân tình cách biệt.

Thơ buồn về đêm 4 câu 5

Đêm lại về cây lá đẫm mù sương

Như giọt lệ đoạn trường trên khóe mắt

Nén nhớ thương bằng bờ môi mím chặt

Khát cháy lòng từng khoảnh khắc bên nhau.

Thơ buồn về đêm 4 câu 6

Đêm lãng du với hương tình mặn đắng

Ảo vọng gì khi tình đã lạnh băng

Chuốc men say cho vơi bớt nỗi lòng

Đêm khắc khoải… đêm âm thầm một bóng.

Thơ buồn về đêm 4 câu 7

Có đôi khi giữa canh trường thức giấc

Khi vô tình những tiềm thức xa xăm

Ngỡ ngủ vùi vĩnh viễn với tháng năm

Chợt ùa về trong âm thầm lặng lẽ.

Thơ buồn về đêm 4 câu 8

Em ngủ đây cho đêm bớt nghẹn ngào

Trên lối mộng vòng tay nào đón đợi

Giữ thật chặt bóng hình xa vời vợi

Chữ chân tình chỉ chờ đợi người thương.

Thơ buồn về đêm 4 câu 9

Đêm khuya rồi anh nhé hãy ngủ đi

Đừng thao thức và nghĩ suy nữa nhé

Em ổn mà … vẫn an vui, mạnh khỏe

Vết thương lòng chỉ đau nhẹ chút thôi!

Trên đây, chúng tôi đã dành tặng đến các bạn những bài thơ đêm buồn không ngủ được yêu thích nhất hiện nay. Dù bạn đang cảm thấy chênh vênh trong cuộc sống hay đau đơn trong tình yêu thì cũng hãy biết tự mình đứng lên và chia sẻ những tâm sự trong lòng mình đến những người xung quanh bằng những bài thơ ngắn đêm buồn. Đồng hành cùng Thuvientho.com để theo dõi những bài viết hấp dẫn hơn nữa nhé! Thân Ái!

Theo Thuvientho.com

Check Also

Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi

Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi

Hoa cúc họa mi còn được gọi là hoa cúc dại hay là hoa cúc …