Chim Trắng – Hồ Văn Ba là nhà thơ nổi tiếng ở tỉnh Bến Tre. Ông tham gia cách mạng, đồng thời hoạt động mạnh trong lĩnh vực thơ ca, báo chí để cổ động đồng bào, dân tộc kháng chiến. Ông có nhiều tác phẩm nổi tiếng, nhiều tập thơ gây tiếng vang lớn đối với nhân loại. Bài viết dưới đây, chúng tôi xin giới thiệu đến những bài thơ hay với những hình ảnh giàu sức gợi.
Là một người yêu thơ, chắc chắn bạn sẽ không còn xa lạ gì nữa. Tên tuổi của ông được nhiều người biết đến trong nền văn học Việt Nam.
Bài Thơ Đỏ
Bài thơ đỏ
Nở giữa chiều tiễn đưa
Không phải kẻ ở người đi
Hai người yêu nhau đều ra mặt trận
Chúng ta đứng đây
Bốn bề vang tiếng súng
Thương những bông dừa mới rụng
Lên tóc anh,
Lên tóc em
Làm dấu nhạc ngợi ca tình yêu và cuộc sống
Thương chân trời xa
Mây hồng, mây trắng
Người đi, đèo cao, dốc đứng
Gót chân con ấm đất phù sa
Ôi quê hương đâu cũng là nhà
Nhà ta, đất ta, ta đã biết
Một dãy Trường Sơn uy nghiêm lẫm liệt
Đã làm bệ súng cho ta hạ bầy phản lực
Một Hồng Hà, một Cửu Long Giang
Đã vỗ cho ta tiếng sóng Bạch Đằng
Đất của ta, đất bốn ngàn năm dựng nước
Của thơ Kiều và Quang Trung thuở trước
Đã nở ra Trần Phú – Hồ Chí Minh
Soi đuốc cho ta làm cuộc hành trình
Bài thơ đỏ
Nở giữa trời tiễn đưa
Tổ quốc hai mươi năm cuộn dòng máu chảy
Đến hôm nay chưa gọi bước ta về
Hàng dừa, mái lá, bờ tre
Một cành cam gãy đổ
Một chiếc võng em thơ cháy đỏ
Chưa thể gọi ta về
Và Thăng Long, Thăng Long thành xưa còn đó
Lối xưa xe ngựa còn đây
Ta chưa thể về, chưa thể về ngay
Vì cố đô xưa, vì Hà Nội hôm nay…
Đường xanh liễu biếc
Nắng ửng môi cười
Và cũng vì một lẽ, Việt Nam ơi
Thà làm một cánh chim bay
Còn hơn nô lệ sống đời tối tăm
Lại một bài thơ đỏ
Giữa chiều tiễn đưa
Có thể nở ra ở cuối trời Tổ Quốc
Thơm ngát hương trời
Hay giữa đường lên Tây Bắc
Trắng những cành hoa ban
Thơ ta đó, bài thơ màu đỏ
Cả nước ra đường làm cuộc tiễn đưa nhau
Bài thơ đỏ
Nở giữa chiều tiễn đưa
Hai người yêu hôn nhau rồi ra mặt trận
Thương những bông dừa mới rụng
Lên tóc anh,
Lên tóc em,
Làm dấu nhạc ngợi ca tình yêu và cuộc sống
Thương chân trời xa,
Tiếng gà gáy sáng,
Con chim đại bàng vỗ cánh
Bay đi
Có hẹn cùng ta chở nắng mai về
Bình minh rực rỡ.
Chúm Chím Môi Son
Hạ về không rớt một tiếng ve
Ô kia áo đỏ!
Vạt nắng buông lả tả thắp nên hè
Bắt đầu lạc vào chím chím môi rất lạ
Những đôi mắt lạnh lùng đôi mắt thản nhiên qua
Bắt đầu lạc vào chùm hoa tím đỏ
Chú chim câu đang đứng nghĩ
Suy tư gì trước cung điện triều yi?
Chớ dẫn ta vào chiến trận IMJIN
Nán lại một ngày thêm một ngày mới nữa
Lạc vào sâu thẳm của nhau đi
Lạc vào nắng lạc vào mưa bất ngờ xối xả
Ngóng núi bên kia lạc lối phía bên này.
Song Han lắng làm ta xa xót.
Những con đường trên trái đất này dẫn ta vào mê trận
Nhưng có con đường ta không thể nào quên
Ô kia áo đỏ!
Trong mắt em, tôi còn có một Sài Gòn.
Cỏ Gai
Không có chân thành nào
Không trong veo nước mắt
Không có dối gian nào
Trái tim không vẩn đục
Em đi trong tháng nào
Anh không hề hay biết
Mùa lá non trên đầu
Đang nói lời tha thiết
Em đi trong ngày nào
Có mà trời đất biết
Em như con chim câu
Trong sân anh đầy thóc
Em đi trong giờ nào
Sông sâu-sào ngắn quá
Nào anh có dò đâu
Em tôi làmh như cỏ
Vậy là em đã đi
Như một điều có thực
Muốn chúc em hạnh phúc
Nhưng chúc làm sao đây!
Vậy là em đã đi
Tưởng mình em hay biết
vậy là em đã đi
Ngỡ đi tìm hạnh phúc
Biết đâu phía sau mình
Mùa xuân anh vẫn ngọt
Đứng Trước Gương Soi
Thường là sau mười lăm phút thể dục theo tiếng nhạc đài
Anh vào buồng tắm
Chùm nước búp sem dội mát cơ thể anh
Buổi sáng ngọt ngào hơn
Thường là anh thoáng nhìn mình trong gương
Mắt gặp mắt em trong đó
Cả giấc ngủ êm đềm trên tóc xõa
(Sau bao năm chia cách đợi chờ)
Và thường là anh bước lại gần gương
Bất chợt gặp một vài vết nhăn trên đuôi mắt
Khi ấy em ơi bức tường phía trước
Mở toang
Để lại trong anh con đường anh đi suốt thời máu lửa
Để lại trong anh con đường anh đi suốt thời tuổi trẻ
Và em ơi
Kính thuỷ làm sao thấy được trái tim
Nhưng anh biết tim mình đang rất nhỏ
Ơ, chẳng lẽ khi ta trôi giữa dòng đời yên ả
Mặt chỉ cúi xuống ngực mình nên khập khễnh bước bàn châm
Hãy Nghe Tôi Kể
Buổi chiều qua Trung Lương
Ngã ba này – Đạo ngạn
Chút nữa là gặp em
Thuở em đang mười tám
Chút nữa là gặp nhau
Giữa đêm trăng mười sáu
Chút nữa nụ hôn đầu
Rung rinh chùm mận chín
Chút nữa chút nữa thôi
Tóc xoà ngang ngực áo
Ôi gương mặt chữ điền
Sáng hơn trăng mười sáu
Chút nữa chút nữa thôi
Nhưng đâu rồi tất cả
Hình như chút ngậm ngùi
Vừa vút qua tôi đó
Hỡi em lên mười tám
Đang hôn nụ hôn đầu
Trên ngả đường nào đó
Rồi mãi mãi xa nhau?
Xin hãy nghe tôi nói
Nỗi buồn về mai sau
Nỗi buồn cho tóc trắng
Xanh lại thuở ban đầu
Hương Cau Quê Ngoại
Mẹ lấy chồng xa
Lâu lâu mới dẫn con về quê ngoại
Trưa bước vào nhà
Đã thấy đầy sân hoa trắng rụng
Hương cau thoang thoảng
Thơm như là tuổi thơ.
Cau già, ngoại sấy
Cau dầy ngoại ăn
Hỏi cau trồng được bao năm
Ngoại bảo cau có từ lâu lắm
Từ thời có giặc Lang – sa
Từ ngày ngoại mới về nhà này, làm dâu
Thương ngoại nên thương luôn hàng cau
Thương cả dây trầu ngoại tưới. Ngoại vun
Thương con nước lớn đầy sông
Trở hoa cau trắng xuôi dòng. Về đâu?
Thương sao câu hát ngọt ngào
Giữa mưa bỏm bẻm nhai trầu ngoại ru.
Bây giờ ngoại không còn nữa
Nhưng hãy còn đây hàng cau trước cửa
Dẫu những đêm pháo chiếc pháo bầy
Làm gãy đi vài cây cau ngoại trồng ngày đó,
Dẫu những ngày chất độc bom cay
Đã ngắt đi những buồng cau còn non trái
Những đứa con trai con gái
(Cũng là con cháu ngoại thôi)
Đã tưới máu tươi cho cau đứng mãi trên đời.
Để ngày ngày
Có những trái cau tầm vung cho cháu con ngoại bửa.
Có những mo cau rơi
Cho chúng con nhồi cơm ra trận
Có nơi cho con chim làm tổ để
Và câu hò thơm hương cau bay.
Trên đây là những bài thơ hay có tiếng, mang lại cho người đọc nhưng giây phút thư giãn thoải mái, những trải nghiệm thú vị khi chiêm nghiệm hàm ý, thông điệp mà ông Chim Trắng – Hồ Văn Ba gửi gắm trong tác phẩm. Mời các bạn theo dõi thêm trên Thuvientho.com để cập nhật thêm những tập thơ có giá trị của ông nhé. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết trên!
Theo Thuvientho.com