
Xa nhau chừng như thế kỷ
Nhớ nhau lỡ mấy kiếp người
Dĩ vãng nhạt nhòa tăm tối
Tình xưa lạc lõng mù khơi
Đêm sao tĩnh mịch cô liêu
Thời gian lơ lửng một chiều
Không gian chừng như lắng đọng
Sầu thương tích lủy bao nhiêu
Yêu em mờ tỏ trăng sao
Hẹn em từ mấy kiếp nào
Đợi em cuối trời cô tịch
Tìm em cuối nẻo chiêm bao
Tương tư từng cánh rơi rơi
Nhớ thương lòng dạ rối bời
Dáng em khuất mờ bóng tối
Chờ em cuối nẻo mù khơi
Đợi em trên đồi mưa bay
Ngóng em giây phút hao gầy
Xa em một đời lầm lỡ
Tìm em đã cuối chân mây
Ru em một đêm mộng mỵ
Dìu em cuối nẻo đê gầy
Nhớ em rừng thu trụi lá
Trông em tuyết xuống chiều nay
Trong đêm tăm tối mù sương
Mình ta đứng ngóng cuối đường
Hẹn em mỏi mòn con dốc
Nhớ em vực tối mù sương
Đêm nay còn có trăng soi?
Đêm nay ai có trông vời
Đêm nay mình em lẻ bóng
Chờ mong từng giọt sầu rơi
Tình yêu rồi cũng phôi pha
Tình xưa rồi sẽ nhạt nhòa
Có chăng chỉ còn kỹ niệm
Tàn phai của những ngày qua