Sinh ra xóm trại giữa đồng
Mênh mông biển gió, đất gồng bão mưa
Nóng xui cua trú đầy bờ
Lớn theo nhịp hát, lời ru thủa nào
Quê nghèo theo nhịp sống trào
Người đi làm thợ, người vào Trường Sơn
Về quê tìm lại mái trường
Xây nhà, ấm tổ thân thương ngọt ngào
Xóm nhỏ đầy ắp lời chào
Sáng ra quen cả tiếng rao, điệu mời
Hàng cau bờ giậu, sân chơi
Con Đê bao tuổi, đầy vơi sáo diều
Hết thời nhà lá liêu xiêu
Con trâu phía trước, quang chiêu gãy đòn
Giọng quê theo dấu chân mòn
Lơ lớ chân chất khoai môn, hạt vừng
Cuộc đời bươn trải vẫy vùng
Vẫn thèm được gói bánh chưng bên hè
Nón nghiêng e ấp chiều quê
Dáng quen vương vấn đê mê … “nhà” mình