
Đêm nay trăng không được sáng
Vì ngập trời sương đã giăng giăng
Đêm nay là đêm ta hò hẹn
Ta đứng chờ em ở cuối đường
Em đến hay không ta nào biết
Tình đã hoang mang con nước xuôi dòng
Ta đứng đó chờ em mòn mõi
Nẻo em về như biển vắng mênh mông
Ta đứng đó nghe nhịp bước thời gian
Nhớ nhung em niềm nhớ vô vàn
Ta đứng đó như hình tượng đá
Bước em về ngỏ tối đêm đen
Đêm nay mình ta chờ em
Khi gió rào rạt bên thềm
Đêm nay mình ta thương nhớ
Ta đứng chờ em suốt đêm
Đêm nay trời phủ đầy sương
Ta chờ em cuối con đường
Đêm nay không gian rời rã
Và lòng ta sao hoang mang?
Chờ em giữa khoảng mù sương
Mơ gặp em cuối nẽo hoang đường
Đêm nay mình ta đứng đó
Nghe heo hắt tình tơ vương
Giữa lúc mõi mòn cô đơn
Ta nghe tình ta giỗi hờn
Ta nghe tim ta lạnh giá
Ao ước trao mềm môi hôn
Rồi em đến giữa đất trời bát ngát
Áo em bay mây phủ mỗt vùng
Mắt em thămm thẳm trời vô vọng
Má em hồng bừng nét hoa dung
Vũ trụ tưng bừng nhã nhạc
Ngoài khơi biển động trùng trùng
Ta yêu em giữa trời bát ngát
Ta yêu em giữa khoảng mù sương!
Ta nghe hồn phách ngất ngây
Ta nghe con nước vơi đầy
Ta nghe hai tim hòa nhịp
Hồn ta lên chin tầng mây
Yêu em giữa khoảng mù sương
Yêu em vượt phút đoạn trường
Yêu em khi lời tắt nghẻn
Khi chân mờ nẽo hoang đường