Hình như nắng cũng ngẩn ngơ. Bởi vì nắng cũng bơ vơ như mình. Chiều hôm nắng chẳng lung linh. Mắt buồn ngân ngấn bóng hình trái ngang. Trót thương trót nợ vội vàng. Nghĩa tình chưa trả đa mang cuối chiều. Gió ơi nắng đã liêu xiêu. Đừng đùa …
Read More »Tự vui tự cười – Mạc Phương
Giận nỗi làm thơ lại rất tình. Ước ao cái thuở hãy còn xinh. Long lanh mắt Ngọc hồn say đắm. Được thắm tình yêu của bạn tình. Soi gương bỗng thảng thốt giật mình. Mắt trong môi thắm của mình còn đâu? Cộng thêm vẻ mặt rầu rầu. Chẳng …
Read More »Phận nghèo – Mạc Phương
Nhà nghèo thân gái bơ vơ. Thổi cơm nồi đất trông chờ vận may. Đã qua ngần ấy tháng ngày. Mà chưa thấy được ai vay chút tình. Tối đêm đến tận bình minh. Mơ màng vẽ mộng bóng hình của ai. Năm canh thao thức đêm dài. Mong trời …
Read More »Nỗi nhớ heo may – Nguyễn Đình Huân
Gió heo may bỗng chạm vào nỗi nhớ Bao năm rồi anh cất ở trong tim Bụi thời gian đã phủ kín im lìm Chuyện đôi mình trên đồi sim năm ấy Em mười lăm còn anh vừa mười bẩy Mùa thu về sim tím thấy mà mê Ta rủ …
Read More »Anh đi rồi – Tùng Trần
Anh đi rồi..sao em vẫn chưa quên Mà cứ để lòng chong chênh buồn bã Hai chúng mình giờ âm dương mỗi ngã Tình mất do định số đã an bài Đau đớn lòng khi lại mất vòng tay Biết trách ai hay an bài tạo hoá Vẫn biết em …
Read More »Hứa anh nha – Tùng Trần
Nếu một mai em không còn sóng nửa Điều cuối cùng anh hứa có được không Bao năm qua tình nghĩa của vợ chồng Em hạnh phúc chẳng mông gì hơn nữa *** Chỉ tiếc thay trời chia lìa hai đứa Mang tình mình vào khói lửa tan thương Em …
Read More »Có những người – Tùng Trần
Có những người chỉ chợt ghé ngang qua Như hạt mưa rơi trong ngày nắng hạ Rồi quay lưng ra đi không từ tạ Cũng đủ làm lòng buồn bã dẳng dai Có những người bên cạnh tháng năm dài Nhưng tâm hồn cứ xa hoài mãi miết Chữ tại …
Read More »Thu về anh gọi tên em – Võ Ngọc Cẩn
Thu vội đến khi ve vừa im tiếng Hạ đau buồn lưu luyến buổi chia tay Anh cô đơn ngồi đếm chuỗi ngày dài Nhìn chiếc lá rụng bay theo con gió Em ra đi anh cô đơn từ đó Chiều bơ vơ lối nhỏ bước độc hành Xạc xào …
Read More »Vùng kỷ niệm – Võ Ngọc Cẩn
Hè hanh nắng tiếng ve sầu réo rắt Cánh phượng hồng còn thắp lửa hàng cây Nắng hạ vàng trời cao vợi tầng mây Ngày nối tiếp… những ngày… đau thương qúa Anh với em giờ trở thành xa lạ Mỗi mùa sang nhớ quá những ngày xưa Đêm não …
Read More »Mùa cô đơn – Nguyễn Hưng
Mùa cô đơn suốt dọc dài năm tháng Cánh chim chiều phiêu lãng tận nơi nao Bàn chân ta sẽ mỏi bước khi nào? Trên con đường xạc xào ngàn lá rớt. Thu tàn rồi sao nỗi sầu chẳng ngớt? Ta hận mình chẳng vớt nổi trăng mơ Vẫn hàng …
Read More »