Khiêm nhường xoan đứng nép bên thềm. Lả tả rơi rơi cánh tím mềm. Ngơ ngẩn gió lay màu lá biếc. Thẹn thùng hương ngát buổi trời đêm. Lửng lơ bướm lượn khoe màu nắng. Lững thững ong vờn chút dịu êm. Phố thị ồn ào tâm quạnh quẽ. Thôn …
Read More »Như không hề quen – Nguyễn Đình Huân
Chiều thu gặp gỡ tình cờ Phải em người ấy – ni cô quét chùa Lá vàng rơi, gió thu lùa Bâng khuâng ký ức ngày xưa quay về Chúng mình hai đứa cùng quê Lớn lên sớm tối đi về có nhau Ai trao ai mối duyên đầu Mơ …
Read More »Người và ta – Nguyễn Đình Huân
Mùa thu về trên phố Pát-Tay-Ya Gió man mác biển hiền hoà sóng vỗ Vịnh Thái Lan buổi chiều cơn mưa đổ Đêm thu đèn màu trên phố giăng giăng So với quê ta biển chẳng đẹp bằng Làm sao sánh vịnh Hạ Long hùng vĩ Mũi Né, Đồ Sơn …
Read More »Phận trắng tay – Tùng Trần
Tôi sanh ra gia cảnh nghèo áo vải Biết phận mình nào đâu dám yêu ai Kiếp cơ hàn bươn chải để sinh nhai Nào ước ao một ngày mai tươi sáng Có đôi khi nhìn xung quanh chúng bạn Mà chạnh lòng lai láng lệ trào tuôn Cũng bước …
Read More »Cõ lẽ… – Tùng Trần
Có lẽ đây..là lần mi lệ đổ Của cuộc đời mang đau khổ bi ai Tự nhủ mình phải đứng dậy vươn vai Và xua đi những tháng ngày buồn bã Có lẽ vì..tất cả giờ xa lạ Ta cũng nên quên những thứ đã từng Lần cuối cùng cho …
Read More »Lùi một bước – Tùng Trần
Lùi một bước cho nỗi buồn lắng đọng Sẽ thấy đường còn dài rộng biết bao Thì cớ gì theo đuổi một niềm đau Dù níu giữ chẳng thể nào quay lại Tĩnh cơn mê trở về cùng thực tại Giấc mộng kia đâu phải thứ ai cần Sao để …
Read More »Nín đi em – Tùng Trần
Nín đi nào đừng khóc nữa bé ơi Hãy cười lên vì đời còn đẹp lắm Nghĩ ngợi chi để nỗi buồn gặm nhấm Kẻo bờ mi ước đẫm giọt lệ sầu Cuộc đời này ai toàn vẹn hết đâu Đừng mặc cảm với hai từ đẹp xấu Còn giàu …
Read More »Buồn đau ơi… – Tùng Trần
Buồn đau ơi xin đừng theo ta nữa Hãy lững lờ bay vút tựa mây trôi Thời gian qua đeo đẳng cũng đủ rồi Khi đã cướp đi nụ cười hạnh phúc Buồn đau ơi bao giờ mi kết thúc Để đưa ta về lại lúc ban đầu Những canh …
Read More »Đứng lên đi – Tùng Trần
Đứng lên đi khi mỗi lần vấp ngã Để bản thân biết mình đã trưởng thành Sao phải buồn rồi nghĩ ngợi loanh quanh Cho đôi chân thêm chòng chành yếu đuối Đứng lên đi chớ dại khờ nông nổi Nếu một lần trót lầm lỗi phạm sai Là con …
Read More »Bờ bến lạ – Tùng Trần
Như thế nào mới gọi là đã đủ Mà bao người ấp ủ mộng xa xôi Rồi bỏ quên thứ đang có trong đời Cứ ảo huyền mơ một bờ bến lạ Nào biết đâu giữa dòng đời hối hả Không giữ gìn tất cả sẽ mất đi Dù chỉ …
Read More »