Home / Bài thơ về cuộc sống / Đứng lên đi – Tùng Trần

Đứng lên đi – Tùng Trần

Đứng lên đi – Tùng Trần

Đứng lên đi khi mỗi lần vấp ngã
Để bản thân biết mình đã trưởng thành
Sao phải buồn rồi nghĩ ngợi loanh quanh
Cho đôi chân thêm chòng chành yếu đuối

Đứng lên đi chớ dại khờ nông nổi
Nếu một lần trót lầm lỗi phạm sai
Là con người thử hỏi được mấy ai
Chưa từng bước qua tháng ngày hổn độn

Đứng lên đi đừng tự làm thương tổn
Nếu muốn mình yên ổn giấc ngủ sâu
Phải đứng lên mà làm lại từ đầu
Thật mạnh mẽ không âu sầu nghĩ ngợi

Đứng lên đi tìm cho mình một lối
Gởi muộn phiền theo năm tháng phai phôi
Tập đứng lên lạc quan sống yêu đời
Đừng yếu mềm trở thành người nhu nhược

Đứng lên đi kẻo mi dầm đẫm ướt
Vì kiếp người tồn tại được bao lâu
Chẳng muộn khi về lại nơi bắt đầu
Đừng ngục ngã và u sầu bi lụy.

Xem thêm:  Hòn đá làm ra lửa (Trích) - Trần Dạ Từ

Check Also

Đâu phải ai – Tùng Trần

Đâu phải ai – Tùng Trần

Là con người chắc ai cũng như ai Có niềm vui lẫn đắng cay hờn …