Người dưng à… em gọi nhé tình nhân. Mình trao nhau những ân cần nhung nhớ. Em sẽ thắp ngọn nến hồng sáng tỏ. Để lửa yêu bùng cháy ngõ tâm hồn. Tình nhân ơi…diết chặt nhé nụ hôn. Cho men ái len bồn chồn nhịp thở. Cho hòa tan …
Read More »Buông – Mạc Phương
Là tại anh đa tình vương đôi ngả. Em thương người phụ nữ ấy mà thôi. Cô ấy buồn em cũng mặn bờ môi. Nhưng yêu thương thì không ai san sẻ. Em quay đi gắng tỏ ra mạnh mẽ. Nhưng trong lòng muốn quỵ ngã vì anh. Thương phận …
Read More »Sóng biển – Mạc Phương
Sóng có còn nhớ không? Biển cả trao thương mến. Kẻ đi người lại đến. Sóng mãi chỉ rì rào. Biển có hỏi tại sao? Sóng ào ào giận dữ. Theo bước chân lữ thứ. Sóng hờ hững ngoài khơi. Sóng luôn tặng nụ cười. Cho bao người chờ đợi. …
Read More »Sống cho tôi – Tùng Trần
Từ bây giờ tôi sẽ sống cho tôi Chẳng bận tâm đến những lời đàm tiếu Cũng không cần ai cảm thông thấu hiểu Tự một mình xoa dịu dẫu đau thương Sẽ mạnh mẽ bước trên vạn nẽo đường Lời thị phi lẽ thường tình nhân thế Thì cớ …
Read More »Khóc đi em – Tùng Trần
Khóc đi em để lòng vơi trĩu nặng Cho mắt trào giọt lệ đắng bờ môi Chỉ một lần và lần cuối này thôi Gởi gió mây cuốn trôi đi tất cả Khóc đi em rồi không còn buồn bã Những niềm vui tiếc cũng đã xa vời Tự nói …
Read More »Tôi đi tìm đi – Tùng Trần
Tôi đứng lên sau tháng ngày quỵ ngã Để đi tìm mơ ước đã dở dang Mà bấy lâu muốn quên lãng không màng Buông cuộc đời đầu hàng cho số phận Người phủ phàng khiến lòng càng câm hận Buồn cho mình oán giận kẻ đổi thay Tuy đôi …
Read More »Hứa anh nha – Tùng Trần
Nếu một mai em không còn sóng nửa Điều cuối cùng anh hứa có được không Bao năm qua tình nghĩa của vợ chồng Em hạnh phúc chẳng mông gì hơn nữa *** Chỉ tiếc thay trời chia lìa hai đứa Mang tình mình vào khói lửa tan thương Em …
Read More »Đứng lên đi – Tùng Trần
Đứng lên đi khi mỗi lần vấp ngã Để bản thân biết mình đã trưởng thành Sao phải buồn rồi nghĩ ngợi loanh quanh Cho đôi chân thêm chòng chành yếu đuối Đứng lên đi chớ dại khờ nông nổi Nếu một lần trót lầm lỗi phạm sai Là con …
Read More »Đoạn kết tình yêu – Tùng Trần
Mất nhau rồi có phải vậy không em Đường nhân duyên đã tìm về hai lối Giờ nơi đâu phút ban đầu bối rối Còn chăng là chỉ mỗi chữ xót xa Ngày mai này em về với người ta Trả hiếu nhân làm vui lòng cha mẹ Nào dám …
Read More »Chuyến bay chiều – Tùng Trần
Anh chết lặng trên đường băng hiu quạnh Chuyến bay chiều đã cất cánh lên cao Đứng trông theo mắt lệ ứa tuôn trào Vẫy tay chào mà sao hồn rệu rã ••••• Em xin lỗi vì đi trong vội vã Sợ tạ từ anh buồn bã tiển đưa Tình …
Read More »