Có những chuyện không được quyền tự chủ Nên cũng đành phải chấp nhận mà thôi Trưởng thành là bước qua mọi buồn vui Vẫn bình tĩnh… và an nhiên sống tiếp..! Vết thương lòng chỉ bản thân tự biết Là tổn thương là đau đớn thế nào Người ủi …
Read More »Cỏ mùa xuân – Lê Hải Châu
Biếc xanh ngọn cỏ mùa xuân Nửa phần giỡn nắng, nửa phần đầm sương Long lanh những chuỗi hạt cườm Tơ trời ai rải mà vương dặm dài Giêng hai rét lộc rét đài Nhánh đào đã héo, nhánh mai cũng gầy Chỉ riêng bờ cỏ còn đây. Ủ trong …
Read More »Nhân sinh – Đàm Quyên
Mới hôm qua đã khác rồi Tóc mây và cả nụ cười dấu xưa Còn đây ta mới như vừa Cái buồn im lặng thiếu thừa đầy vơi Thời gian hết khóc lại cười Mình ngồi một góc xa vời chiêm bao Câu thơ còn lại gầy hao Mùa Thu …
Read More »Phận người – Bùi Hùng
Lệch vai gánh cả bão giông Đường đời sa mạc lồng tồng thúng quang Quẩy lên cay đắng bẽ bàng Còn bao cùng tận đi ngang phận người?! Cũng là tạo hoá sinh sôi Mà sao nghiệt ngã mảnh đời riêng em?! Kẻ trên lầu các đài sen Người dưới …
Read More »Sen bùn! – Nam Phụng
Em từ bùn lấm ngoi lên Càng phơi sương nắng càng thêm rỡ rang Xưa là hoa dại đầm hoang Hè sang lá biếc phủ làn nước xanh Không còn nhơ nhớp hôi tanh Nhụy vàng bông trắng em thành Ca dao Nồm nam cảnh khẽ lay chao Hương nhè …
Read More »Từ bi hỷ xả – Bùi Hưng
Đời vốn bất công Mở lòng độ lượng Thiện ác muôn phương Quy về một hướng Giữ tâm cho sạch Giữ lòng cho trong Dẫu đời nghiệt ngã Ta vẫn yên lòng Không buồn không giận Hỷ xả từ bi Dù rằng được – mất Nào có xá gì Không …
Read More »Là tôi – Bùi Hưng
Tôi ngốc nghếch, tôi dại khờ nông nổi Khi giận người tôi chẳng giận được lâu Tôi thứ tha trước những lời xin lỗi Và bỏ qua không chỉ một lần đầu… Tôi mỏng manh như pha lê dễ vỡ Và yếu mềm trong những lúc cô đơn Trước đớn …
Read More »Kiếp phong trần – Trung Kiên
Mưa xa trên lối về thăm thẳm Níu bước thênh thang nỗi đường trần Gió mưa quên lãng đi chút nắng Cỏ lạ bên đường níu bước chân Nỗi sầu chợt đến chiều hồn lẻ Bờ bến nơi nào áng mây bay? Giọt buồn lên mắt đời rất nhẹ Đọng …
Read More »Cô đơn – Ngọc Anh
Có những lúc tôi cảm thấy cô đơn Nhưng xung quanh không có ai chia sẻ. Tôi cứ thế ngồi một mình lặng lẽ, Để cô đơn xâm chiếm cả cõi lòng. Có những lúc làm việc nhỏ chẳng xong, Nhưng xung quanh chẳng có ai chung sức, Tôi lại …
Read More »Sướng khổ của con người – Thái Bá Tân
Có anh chàng học việc Cho bác thợ rèn già. Vì công việc nặng nhọc, Nên suốt ngày kêu ca. Một hôm bác thợ cả Lấy một cốc nước đầy, Bỏ vào một thìa muối Rồi bảo anh chàng này: “Cháu uống rồi cho biết Nước có ngon hay không.” …
Read More »