Tự đáy tim yêu nỗi nhớ mềm, Mong từ sớm rạng tới khuya đêm, Hoa vàng rũ cánh phơi ngoài ngõ, Lá đỏ lìa cây trải trước thềm. Gió tạt cho tình đành buốt nữa, Mù giăng để núi phải buồn thêm, Tơ lòng quặn thắt trong chờ đợi, Mới …
Read More »Chồi xuân – Đặng Quang Long
Đọc thuận: Chồi xanh rộ nở góp Xuân đời Cánh mẩy Xuân tình ấm lứa đôi Môi hé mộng hồng Xuân sắc thả Nụ bồng hương thắm nét Xuân vời Thời Xuân cảnh lựng màu êm trổ Điệp ánh Xuân vàng nắng nhẹ phơi Lơi lả gió Xuân cành trĩu …
Read More »Hoa trong than – Đặng Quang Long
Anh lên mỏ,thấy hòn than đẫm lệ. Ngày mưa giăng,không thấy má em hồng. Ngày rét mướt,em âm thầm,lặng lẽ. Hòn than qua tay người,liệu có ấm lên không. Ngày nắng,bụi than mù giăng giăng. Khăn bịt mặt,chỉ còn đôi mắt sáng. Anh cứ hình dung,cả những gì lãng mạn. …
Read More »Thơ buồn cùng em – Đặng Quang Long
Thơ buồn em viết cho anh Năm qua ngày cuối… buồn tênh gánh sầu. Thơ em, Tình ý đượm màu Vô tình lẫn giọt Mưa Ngâu sụt sùi, Vườn Xuân Thắm sắc hoa tưoi, Mà cho sương ngủ đầy vơi giọt buồn, Vắng em Chiều bỗng cô đơn Nắng buông …
Read More »Hoa đào – Đặng Quang Long
Gió thúc sườn đông đào rét nụ Hồng hồng môi thắm mướt sương mai Non tơ lá nõn xanh mầu mới Nhắn nhủ duyên tinh gửi tới ai? Nhìn hoa e ấp muốn kề môi Trót đã yêu hoa đến cạn lời Màu hoa rung khẽ mơn vào gió Sáng …
Read More »Trông vời Cố quận – Đặng Quang Long
Trông vời cố quận ráng chiều pha Mạch đất quê hương cảnh thái hòa Núi Tản in hằn màu mắt mẹ Sông Đà lưu dấu bước chân cha Muôn đời cội phúc luôn mầu nhiệm Vạn kiếp lòng nhân mãi đượm đà Giản dị xây nên miền đất cổ Sơn …
Read More »