Gương kia ngự ở trên tường Thế gian ai đẹp được dường như ta Đầy đủ điện nước bàn là Chỗ nào cũng đẹp mặn mà sắc xuân Giờ đây tuổi cũng đã gần Đầu ba mà vẫn chưa lần được hôn Đêm đêm mơ mộng thả hồn Mơ về …
Read More »Trăng non mùa nước nổi – Mạc Phương
Có phải em là người anh mong nhớ. Được kề bên nóng bỏng những say nồng. Được chở che vượt khỏi những cơn giông Khi một mình em lang thang đêm tối. Có phải em vẫn là người nông nổi. Bởi nhớ anh nên ngắm biển một mình. Nhìn đáy …
Read More »Trò đùa thuở bé – Mạc Phương
Em vẫn ngồi giữa đồi hoa tim tím. Đợi chờ anh mòn mỏi cả thời gian. Nhuốm nỗi sầu từng chặng quá gian nan. Bao nghĩa tình sao nỡ đành buông bỏ. Ngẩng cao đầu thả một lời trước gió. Lúc chiều hôm mây tím vắt ngang trời. Len nhè …
Read More »Về với biển – Mạc Phương
Em sẽ về để ngắm biển đêm xuân. Dải cát dài hiền hòa trong tiềm thức. Con còng gió huơ huơ càng trước ngực. Đón sao trời rơi đáy nước long lanh. Kí ức ùa về trước biển mong manh. Bởi sóng xô bờ dạt dào bất tận. Mảnh hoàng …
Read More »Buông – Mạc Phương
Là tại anh đa tình vương đôi ngả. Em thương người phụ nữ ấy mà thôi. Cô ấy buồn em cũng mặn bờ môi. Nhưng yêu thương thì không ai san sẻ. Em quay đi gắng tỏ ra mạnh mẽ. Nhưng trong lòng muốn quỵ ngã vì anh. Thương phận …
Read More »Mộng vui – Mạc Phương
Nếu một lần ta mộng là con bướm. Bay tung tăng trong bể ái ngát hương. Để hít hà mật ngọt cõi vô thường. Luôn vui vẻ trong vườn hoa muôn sắc. Nếu một lần bướm đã mộng là ta. Chân đạp bằng mọi phong ba bão táp Ngẩng cao …
Read More »Biển và anh – Mạc Phương
Em trở về lặng ngắm mặt biển xanh. Lại bồi hồi như ngày xưa mới lớn. Lại xuyến xao một tình yêu vừa chớm. Bỗng mỉm cười nhớ anh quá đi thôi. Trước hoàng hôn thấy ngọt lịm bờ môi. Nắng tháng năm hình như đang dịu mát. Sóng xô …
Read More »Lạc lối – Mạc Phương
Ta vô tình đi lạc giữa rừng mơ. Rồi cứ thế thẫn thờ trong kí ức. Đến một ngày ta hoàn toàn bất lực. Chẳng thể nào tìm thấy được lối ra. Hồn ngẩn ngơ đi lạc giữa rừng già. Ong lấy mật chiều tà đang lưu luyến. Ánh hoàng …
Read More »Hòn vọng chờ ai – Nguyễn Đình Huân
Bên đại dương lòng chợt thấy chơi vơi Đứng trước biển thấy cuộc đời nhỏ bé Nước biển mặn đắng cay như dòng lệ Yêu biển nhiều đời vì thế chông chênh Anh như con tàu theo con sóng lênh đênh Em cánh lục bình dập dềnh bến đợi Thương …
Read More »Nỗi nhớ heo may – Nguyễn Đình Huân
Gió heo may bỗng chạm vào nỗi nhớ Bao năm rồi anh cất ở trong tim Bụi thời gian đã phủ kín im lìm Chuyện đôi mình trên đồi sim năm ấy Em mười lăm còn anh vừa mười bẩy Mùa thu về sim tím thấy mà mê Ta rủ …
Read More »