Có những mùa chở tôi đi Qua bến cũ, qua xuân thì môi thắm Có những ngày như buồn lắm Nhớ một người đã say đắm nơi đâu… Có gian truân, có dãi dầu Xin qua hết để nhiệm mầu ban phát Trần gian lạ như khúc hát Những nốt …
Read More »Em chi còn hiện hữu trong mơ – Huỳnh Kim Khanh
Trăng thượng tần le lói Đêm vẫn dài tịch liêu Ta nhớ em mòn mỏi Gió khuya rít tiêu điều Yêu em đã mấy mùa thu Dáng em ẻo lả sương mù Mắt em thẩn thờ cuối ngỏ Lòng ta tràn ngập hư vô Ta vẫn nhớ lần hẹn em …
Read More »Đợi em rời rã phút giờ – Huỳnh Kim Khanh
Mưa lạnh ngoài kia lất phất Chờ em từ lúc ban chiều Ta bước đi từng bước nhỏ Nghe tim tràn ngập thương yêu Em đã quên hẹn rồi sao Yêu em vừa mới đêm nào Hai mảnh linh hồn cô lẻ Yêu nhau cuối nẻo chiêm bao? Có những …
Read More »Sầu nhớ từng cơn – Huỳnh Kim Khanh
Những lúc ta sầu nhớ em Khi mưa rào rạc bên thềm Khi đêm dài buồn ray rứt Khi ta thao thức từng đêm Em ở phương trời nào xa Tình xưa chắc đã nhạt nhòa Em có bao giờ còn nhớ Tình yêu lúc mới đơm hoa? Nếu có …
Read More »Vực tối mù sương – Huỳnh Kim Khanh
Xa nhau chừng như thế kỷ Nhớ nhau lỡ mấy kiếp người Dĩ vãng nhạt nhòa tăm tối Tình xưa lạc lõng mù khơi Đêm sao tĩnh mịch cô liêu Thời gian lơ lửng một chiều Không gian chừng như lắng đọng Sầu thương tích lủy bao nhiêu Yêu em …
Read More »Như giấc mơ qua – Huỳnh Kim Khanh
Đêm sương rơi lặng lẽ Đêm lá vàng nhẹ rơi Trên lối khuya xào xạc Nghe trong dạ tơi bời Em ở phương trời nào đó Đêm nay có nhớ tình ta Có nhớ những đêm hò hẹn Trao nhau tình thắm đậm đà Cái thuở ban đâu sao đẹp …
Read More »Đâu biết ra đi là vĩnh biệt – Huỳnh Kim Khanh
Thủa ấy tình yêu cởi mở Yêu em đời thấy đẹp màu Thủa ấy yêu em nồng cháy Yêu em chẳng hiểu vì đâu Ta yêu em từ lúc gặp nhau Ta yêu em khi tình úa sầu Ta yêu em mối tình khó tả Ta yêu em chẳntg hiểu …
Read More »Sao vẫn còn ray rứt – Huỳnh Kim Khanh
Đã trải mấy mùa trăng khuyết Xa nhau thì đã xa rồi Sao vẫn thấy lòng ray rứt Đêm hoang sầu nhớ khôn nguôi Ta vẫn một đời lang thang Yêu em tình đã muộn màng Tình vẫn lạc loài không lối Nhớ em rời rã đêm hoang Ta ôm …
Read More »Cơn mê chiều – Huỳnh Kim Khanh
Chiều xuống trên bờ biển thẳm Mình ta lê bước phong trần Bãi cát nằm dài hoang vắng Nước dâng tràn ướt đôi chân Em ở phương trời heo hút Tóc bay rợp cả trời mơ Tình đã chết từ độ ấy Mắt kia còn mãi trông chờ Ta nhớ …
Read More »Một phút tình cờ – Huỳnh Kim Khanh
Ta đã gặp em ngày đó Hồn nhiên như phút tình cờ Mắt em nét nhìn bỡ ngỡ Hồn ta lạc lõng vu vơ Dìu em bước nhỏ rừng thu Ngoài kia trời ngập sương mù Lá khô rơi đầy khắp lối Lòng ta nặng chĩu tương tư Gặp em …
Read More »