Em đã quen một mình trong cô quạnh. Mỗi đêm về với tiếng muỗi vo ve. Dế khắc khoải gửi bao nỗi tái tê. Và cũng quen đếm thời gian đợi sáng. Em đã quen sống qua ngày qua tháng. Vui với đời tự ngạo những khổ đau. Ôm trái …
Read More »Em hiểu mà anh – Mạc Phương
Em rất muốn… một điều em không có. Biết là tham nhưng em vẫn cứ mơ. Được yêu anh như lứa tuổi dại khờ Lau vết lấm mà chẳng hề xấu hổ. Em vẫn biết…thật ra mình rất ngố. Khi ước ao có cuộc sống như người. Biết bằng lòng …
Read More »Lửa tình nhân – Mạc Phương
Người dưng à… em gọi nhé tình nhân. Mình trao nhau những ân cần nhung nhớ. Em sẽ thắp ngọn nến hồng sáng tỏ. Để lửa yêu bùng cháy ngõ tâm hồn. Tình nhân ơi…diết chặt nhé nụ hôn. Cho men ái len bồn chồn nhịp thở. Cho hòa tan …
Read More »Tình không tuổi – Mạc Phương
Nghĩ lại rồi em chẳng trả nữa đâu. Những giận hờn mùa mưa ngâu đã dứt. Dẫu trái ngang đã khiến tình mẻ sứt. Nhưng ngọt ngào chẳng nỡ dứt đâu anh. Em chẳng muốn nhìn chiếc lá xa cành. Dẫu tình mình cũng mong manh như vậy. Sợi tơ …
Read More »Tình Facebook – Mạc Phương
Tình facebook bắt đầu từ lời chúc. Mỗi sớm mai lặng lẽ ngấm dần dần. Khi chiều tàn ánh nắng quái ngoài sân. Thấy nhơ nhớ lời ai kia dịu ngọt. Ngày qua ngày nhắn dòng tin chia sớt. Động viên nhau gắng vượt những bão giông. Tự huyễn hoặc …
Read More »Suy ngẫm về trái tim – Mạc Phương
Trái tim con người đâu phải làm bằng thép. Nên yếu mềm cũng là chuyện đương nhiên. Luôn khát khao nhung nhớ một cái tên. Cũng thường tình như cơm ngày ba bữa. Trái tim con người còn nóng hơn ngọn lửa. Đã cháy rồi khó dập tắt thành than. …
Read More »Có nỗi nhớ – Nguyễn Hưng
Có nỗi nhớ… anh chẳng biết gọi tên Là mỗi khi bên thềm đầy lá rụng Tự hỏi mình sao con tim ấp úng Hay trót yêu… sai đúng cũng kệ thôi. Chỉ biết rằng cứ mong nhớ xa xôi Ước một ngày đơn côi không còn nữa Đón hạnh …
Read More »Nếu có kiếp sau – Nguyễn Hưng
Có khi nào sông ngừng trôi về biển Anh không còn nhung nhớ nữa về em Là ngày đó cả vũ trụ tận thế Hoặc bên đời anh đã hoá kẻ điên. Có khi nào mùa thu không rụng lá Phím dương cầm lạc lõng bản tình ca Thì em …
Read More »Mùa hoa vàng – Nguyễn Hưng
Ngày em đi đã hoa vàng mấy độ? Mấy mùa rồi nấm mộ xót tình chôn Chiều bơ vơ thêm rã nát linh hồn Khung trời nhớ ôi cồn cào da diết. Quên anh rồi em nào đâu có biết Bao mặn nồng tha thiết vẫn còn đây Trong lòng …
Read More »Chớm thu – Hồng Giang
Anh nhặt chiếc lá vàng rơi ngang ngõ Chợt giật mình đâu đó đã sang thu Phải chăng là mải miết trái Mù U Nên quên mất lời ru bay theo gió Câu tình thơ viết rồi đành bỏ ngỏ Chữ nổi trôi đâu đó chẳng tìm về Cánh Bằng …
Read More »