(Tặng Nguyễn Văn Bổng) Những ngày nghỉ học tôi hay tới Đón chuyến tàu đi đến những ga Tôi đứng bơ vơ xem tiễn biệt, Lòng buồn đau xót nỗi chia xa. Tôi thấy lòng thương những chiếc tàu Ngàn đời không đủ sức đi mau Có chi vương víu …
Read More »Hà Nội vắng em – Tế Hanh
Thế là Hà Nội vắng em Anh theo các phố đi tìm ngày qua Phố này bên cạnh vườn hoa Nhớ khi đón gió, quen mà chưa thân Phố này đêm ấy có trăng Cùng đi một quãng nói bằng lặng im Phố này anh đến tìm em Người qua …
Read More »Lời con đường quê – Tế Hanh
Tôi, con đường nhỏ chạy lang thang Kéo nỗi buồn không dạo khắp làng Đến cuối thôn kia hơi cỏ vướng Hương đồng quyến rũ hát lên vang Từ đấy mình tôi cỏ mọc đầy Dọc lòng hoa dại ngát hương lây Tôi ôm đám lúa, quanh nương sắn Bao …
Read More »Tấm lịch đời – Tế Hanh
Tôi muốn đem ngày tôi In thành một bản lịch, Để tôi gỡ tờ đời Tùy theo hồi sở thích. Tôi sẽ để thật lâu Những tờ ghi hạnh phúc, Và vội bỏ tờ sầu Không theo giờ, đợi lúc. Khi vắng mặt người yêu Thì giờ không muốn hết …
Read More »Tặng hoa – Tế Hanh
Anh nghĩ đến em đầy tin cẩn Ra vườn kết một bó hoa xuân. Nhưng em không đến, lòng đau cắt Anh ngó hoa phai cánh rã dần. Cũng tưởng hoa sung sướng được vầy Bởi người diễm lệ có bàn tay Trắng ngần. Ngón nhỏ thon thon nhọn Đã …
Read More »Thắc mắc – Tế Hanh
Tặng Lưu Quang Thuận Hỏi mượn nhiều khi chẳng để dùng Đến hồi giao trả mắt rưng rưng; Lòng riêng lủi thủi xin từng tý Lo sợ người ta quá lạnh lùng. Người mượn, rồi người trả lại thôi Thế mà tôi đã xót xa rồi! Trách ai hờ hững …
Read More »Tâm lý trên trời – Tế Hanh
Lòng em thay đổi như là, Đổi thay cô ả Hằng Nga trên trời: Có khi rực rỡ sáng ngời, Có khi nhợt nhạt, khi thời đi đâu. Để cho đêm tối u sầu, Để cho vũ trụ nhuộm màu héo hon? Hôm rằm hớn hở xin tròn, Vài hôm …
Read More »Thương – Tế Hanh
Đâu người em của thuở duyên thơ? Đâu buổi lòng ta trống hững hờ Bóng tối ý buồn len lỏi đến Tìm người san sẻ bớt bơ vơ? Người có mơ màng một vẻ tiên: Thân lơ lửng dáng, trán mơ huyền, Lung linh ôi mắt cười tinh nghịch Buồn …
Read More »Trái chín – Tế Hanh
Hỡi trái dưa lơ lửng trên cành Sắc vàng chín nổi giữa màu xanh Biết bao huyền diệu trong đời trái Từ cõi hư vô đến tượng hình? Giữa lòng đất mẹ, giữa lòng sâu Đây rễ lo toan kiếm mỡ màu Nhựa sống chuyền lan lên nhánh đợi, Nhịp …
Read More »Trăng tàn – Tế Hanh
Ta là mảnh trăng đến hồi le lói Nằm trên cao thương hại kẻ trần gian: Nhân nghĩa thờ ơ, thú vui mê mải; Thấy ta tươi, không thấy thuở ta tàn. Ta có lúc lên ngôi trên nguyệt điện Giữa muôn hoa thượng uyển một hoa trăng Cánh bằng …
Read More »