Home / Bài thơ về Hà Nội / Về Hà Nội – Ngọc Thạch

Về Hà Nội – Ngọc Thạch

Về Hà Nội – Ngọc Thạch

Về hà nội ta chẳng vào lăng viếng…
Bên tượng đài lảng vảng bóng ma trơi…
Hoàng hôn xuống. đèn đêm. bầy Dơi liệng
Mây hoàng hôn như nhuốm đỏ máu người.

Về hà nội hôm nay, cơn khát nước
Nắng vàng hoe cháy rực cả trời trưa
Người xuôi ngược hối hả như chạy loạn
Gió đi đâu? oi quá! lặng Tây hồ.

Về Hà nội trông chừng không mất cắp
Vài bước chân thông báo dán trên tường
Ồ hay nhỉ đất ngàn năm văn hiến
Dân tộc mình, mình thấy thât đáng thương.

Về Hà nội rủ nhau ra chợ chửi
Nghe loạn ngôn văn hoá đầt Hà thành
Câu cửa miệng Đm giăng khắp phố
Lòng hỏi lòng biết nên trọng hay khinh.

Về Hà nội ai về xin cảnh giác
Những mưu toan, những cạm bẫy dối lừa
Những hầm hố trong lòng đường lịch sử
Và con người thanh lịch tiếng dạ thưa.

Về Hà nội có ai không bị chèm
Nếu vào mua đâu đó một thứ gì
Giá tăng nhẹ lên vài lần sắc lẹm
Khách lữ hành biết cũng ngậm ngùi đi

Về Hà nội bướm đêm bay rợp phố
Vài bước chân đã nghe tiếng gọi mời
Ừ thành phố vốn là nơi tụ điểm
Khách qua đường và của khách làng chơi.

Về Hà nội đi đêm không sợ cướp
Nhưng nhiều người vô phúc gặp công an
Dùi cui thép cùng với dùi cui điện
Sẵn sàng vung loang loáng thịt xương tan.

Xem thêm:  Hà Nội và anh - Ngọc Anh

Về Hà nội đi vệ sinh sợ nhất
Ai không quen không khéo té ra quần
Đi tìm mãi nhà vệ sinh không có
Buồn đi cầu phải tìm một quán ăn.

Về Hà nội biết thêm nhiều phiền phức
Lời cha răn không việc chớ nên về
Đã lâu quá con quên rồi tiềm thức
Đến bây giờ con chợt tỉnh cơn mê.

Check Also

Nhớ mùa đông Hà Nội – Mạc Phương

Nhớ mùa đông Hà Nội – Mạc Phương

Em luôn nhớ một mùa đông Hà Nội. Chiều hoàng hôn ánh mắt vội tìm …