Home / Chùm thơ chọn lọc / 1001 bài thơ ca ngợi nghề giáo, nhớ ơn người lái đò thầm lặng

1001 bài thơ ca ngợi nghề giáo, nhớ ơn người lái đò thầm lặng

1001 bài thơ ca ngợi nghề giáo, nhớ ơn người lái đò thầm lặng

Tuyển chọn những bài thơ ca ngợi nghề giáo (những người dạy học nói chung) hay và ý nghĩa. Những vần thơ nhớ ơn, tôn vinh những đóng góp to lớn của các thầy cô giáo trong công cuộc “trồng người”. Thầy cô là “những người lái đò thầm lặng đưa trò qua sông”…
BÀI THƠ: THẦY CÔ – NGƯỜI ƯƠM MẦM TƯƠNG LAI

Thơ: Dương Hải Bình

Tháng mười một hanh hao đông tới
Bầu trời xanh vời vợi nắng hồng
Là ngày cả nước nhớ công
Người mang sứ mệnh đi trồng tương lai


Dù gian khó chặng dài vất vả
Mồ hôi lăn trên má bao ngày
Thầy cô vẫn cứ hăng say
Ươm mầm con trẻ dựng xây nước nhà


Ngày kỷ niệm cờ hoa lộng lẫy
Lễ nghiêm trang tất thảy vui mừng
Mong thầy cô mãi trẻ trung
Mang bầu nhiệt huyết hòa cùng chúng em


Những đêm trắng chong đèn thao thức
Học sinh mình biết chúng ngủ chưa
Biết bao trăn trở cho vừa
Cây non sợ nắng sợ mưa dập vùi


Bao bận rộn tới lui không quản
Những nhọc nhằn chẳng thoáng lưu tâm
Lo toan vun vén âm thầm
Chỉ mong cây sẽ nảy mầm tốt tươi


Quà quí nhất điểm mười em tặng
Hãy chăm ngoan hãy gắng học hành
Sau này rạng rỡ thanh danh
Nhớ thầy cô với chân thành biết ơn.

BÀI THƠ: HÃY VỮNG CON ĐÒ CHÈO VỀ PHÍA TRƯỚC

Thơ: Toàn Tâm Hòa

Cuộc đời cảm ơn các chị, các anh
Là những Thầy Cô tinh anh, tài giỏi
Trong cuộc sống có muôn điều học hỏi
Thầy Cô là người chỉ lối cho ta


Kiến thức trên đời vô hạn bao la
Hiểu biết mỗi người chỉ là hữu hạn
Trên lối ta đi gặp nhiều người bạn
Đó cũng là Thầy với vạn điều hay


Ai cũng đã từng nhìn bụi phấn bay
Mới thấy được rằng Cô Thầy vất vả
Bác sỹ, kỷ sư, muôn nghề khác lạ
Đều là học trò tất cả Thầy Cô!


Cơm áo gạo tiền giữa nhịp sống xô
Cuộc sống gia đình bao giờ thay đổi!?
Vật giá leo thang, đồng lương cằn cổi
Nhiều Cô Thầy tìm thêm lối mưu sinh


Vì lòng yêu nghề và những học sinh
Trách nhiệm trên vai tinh thần phấn đấu
Quý Thầy, quý Cô một lòng nung nấu
Xây dựng cho đời những dấu ấn riêng


Hiến chương về… chúc tất cả giáo viên!
Kỷ sư tâm hồn khắp miền đất nước
Hãy vững con đò chèo về phía trước
Sẽ thấy tuyệt vời, ân phước biết bao.

BÀI THƠ: ƯỚC MƠ NGƯỜI GIEO CHỮ

Thơ: Romooc Nguyễn

Hôm nay cả nước rạng ánh dương.
Hào khí Đông a bao mái trường.
Ước mơ luôn được bên trò nhỏ.
Gieo chữ, trồng người, bao vấn vương.


Thiên chức vẻ vang suốt chặng đường.
Mong trò cố gắng…, vượt trùng dương.
Góp công tô thắm đời non nước.
Sống có đức, nhân, giữ kỷ cương.


Tâm, đức người thầy thật vấn vương.
Tương lai kỳ vọng bao mái trường.
Gieo bao con chữ… hồn dân tộc.
Thiên chức ngàn đời, mãi ngát hương.


Đất nước đang hội nhập bốn phương.
Lời Bác năm nào vẫn ngát hương.
Lợi ích trồng người…, luôn gieo chữ.
Tỏa bóng cây xanh suốt chặng đường./.

MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20-11

Thơ: Lê Ngọc Hổ

Gửi tặng thầy cô những đóa hồng
Dâng người kính cẩn một nhành bông
Ghi lòng mến mộ tình cao cả
Khắc dạ thâm ân nghĩa thấm nồng
Bục giảng lờii hay tìm chỉ số
Phân bài ý đẹp chẳng nề công
Ngôi trường dẫn bước hồn thơ trẻ
Tuyệt vững đời như bảy sắc vồng.

Xem thêm:  Tuyển chọn thơ 8 chữ về mùa Xuân và ngày Tết hay nhất ý nghĩa

BÀI THƠ: NHỚ ƠN THẦY CÔ

Thơ: Ngân Đào

Bồi hồi nhớ chuyện của hôm nao
Bỗng thấy trong tim chợt ngẹn ngào
Mái tóc thầy yêu giờ điểm bạc
Lòng con trỗi dậy nỗi thương trào


Cách biệt nhiều năm lòng vẫn nhớ
Trường xưa một phút chẳng phai mờ
Thầy cô chỉ bảo điều hay dở
Để mãi thương yêu tận đến giờ.


Ơn thầy nặng lắm bao giờ trả
Nghĩa ấy tình cô biết phải đền
Dạ khắc tâm ghi thề giữ vẹn
Đời con sẽ chẳng thể nào quên.

BÀI THƠ: NGƯỜI LÁI ĐÒ

Thơ: Lê Quang Định

Người chuyên chở đưa con đò tri thức
Suốt tháng ngày chịu khổ cực gian nan
Dẫu nắng mưa hay bão tố ngập tràn
Người chịu đựng chẳng thở than kể lể.


Truyền con chữ cho biết bao thế hệ
Dạy làm người cho lớp trẻ thành danh
Như trồng cây mong hoa trái sai cành
Người hạnh phúc khi học sinh đỗ đạt.


Việc ơn nghĩa Người chẳng cần đền đáp
Bụi thời gian khiến tóc bạc mái đầu
Vì học trò Người thức trắng canh thâu
Bên giáo án tìm từng câu gom ý.


Người bận rộn chẳng lúc nào ngơi nghỉ
Vì trẻ thơ Người chẳng nghĩ cho mình
Vì yêu nghề Người cống hiến hy sinh
Vì lớp trẻ.. chuyện gia đình gác lại.


Người yêu nghiệp đưa con đò chèo lái
Chở khách trò Người chẳng phải nghĩ suy
Dẫu gian nan Người cũng chẳng xá gì
Trò đỗ đạt là khắc ghi ơn nghĩa.


Nay nhà giáo dịp hiến chương ngày lễ
Thế nhưng trò chưa thể báo ơn sâu
Công thầy cô luôn khắc dạ lên đầu
Mượn thơ phú chép vài câu gửi tặng.
BÀI THƠ: CẢM ƠN THẦY CÔ

Thơ: Phạm Bá Hà

Xin kết ngàn hoa để tặng Người
Nửa đời bụi phấn chửa ngừng rơi
Đức cao soi sáng lòng con trẻ
Trí cả chắt chiu hiến dâng đời
Nghĩa thầy ghi tạc trong minh dạ
Ơn cô lưu giữ chốn cao vời
Nét chữ tình người muôn năm rạng
Danh sư lưu giữ đến bao đời.

BÀI THƠ: NGƯỜI ƯƠM HẠT CHO ĐỜI

Thơ: Đức Triển

Trống trường điểm giờ ra chơi đã hết,
Đám học trò nhốn nháo chạy tung tăng.
Thầy ung dung thư thái bước lẹ làng,
Lên bục giảng nghiêm trang mà nhân ái.


Em “lớp một” năm xưa còn nhớ mãi,
Đến hôm nay thầy cũng đã già rồi.
Đáy lòng em xao xuyến thật khôn nguôi,
Chưa làm hết những điều thầy đã dạy.


Yêu trường lắm, yêu thày cô biết mấy,
Sân trường xưa hoa tím vẫn nở đầy
Lời thầy cô còn văng vẳng đâu đây,
In đáy mắt dáng người trên bục giảng…


Nhớ hết thảy thời gian theo năm tháng,
Người “kỹ sư” gieo hạt giống cho đời.
Vì em thơ đã đi khắp muôn nơi,
Đường hạnh phúc…Ơn thầy cô mãi mãi!

BÀI THƠ: ÂN THẦY – NGHĨA CÔ

Thơ: Kim Long Nguyễn

Con có được đường đời rộng rãi
Để hôm nay vững sải bước chân
Nhờ Cô Thầy đã ân cần
Miệt mài ươm nảy mầm Nhân – Ái – Hòa.


Thầy, Cô khác nào Cha nào Mẹ
Dạy dỗ bầy con trẻ ngây thơ
Cầm tay dạy nét i, tờ
Khởi nguồn cho những giấc mơ học trò.


Cô, Thầy vẫn chăm lo, chỉ bảo
Để học trò có Đạo lý mang
Tương lai tươi sáng rỡ ràng
Cũng nhờ kiến thức – hành trang ắp đầy


Nghĩa – Ân của Cô – Thầy mãi nhớ
Tình Thầy Cô giữ ở tâm son
Dẫu cho nước chảy đá mòn
Thầy – Cô ơn đấy mãi còn khắc ghi


Ơn dục dưỡng khác gì sanh tạo
Nên nghĩa Thầy – Cô giáo đừng quên
Ngàn đời con cháu Rồng Tiên
Khắc ghi Đạo Nghĩa Thánh hiền Tổ tông


Ôi, cao quý nghiệp trồng người ấy
Cả cuộc đời chèo đẩy đò Nhân.
Trái tim luôn tỏa sắc ngần
Cô – Thầy mang Nghĩa, mang Ân…tặng đời!
THƠ Ý NGHĨA VỀ NGHỀ GIÁO: NGHIỆP CHÈO ĐÒ

Thơ: Đặng Minh Mai

Cô chèo đò lặng lẽ vượt qua sông
Thuyền cập bến trong lòng cô vui lạ
Dõi ánh mắt cô nhìn về các ngả
Lớp học trò lã chã lệ tuôn rơi


Các em đi, đi khắp bốn phương trời
Xây Tổ quốc rạng ngời thêm trang sử
Nào phân biệt bạn nam hay là nữ
Nguyện hiến mình cho xứ sở quê hương


Cô lại chèo chuyến tri thức tình thương
Nhiều khúc khuỷu cung đường bao sóng gió
Hết bão táp trời xanh trăng lại tỏ
Bao lớp người vượt khó đã thành công


Cô trở về bến cũ với dòng sông
Dang tay đón những vòng tay kế tiếp
Vẫn chèo lái con thuyền trôi mài miệt
Tóc pha sương vẫn tiếc nghiệp chèo đò


Cả cuộc đời cô cứ mãi chăm lo
Bao thế hệ học trò luôn kính trọng
Ngày gặp lại trong lòng em xúc động
Nụ cười hiền như sống kỷ niệm xưa.

Xem thêm:  Bài thơ Em quên rồi ngày xưa – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

Theo Thuvientho.com

Check Also

Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi

Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi

Hoa cúc họa mi còn được gọi là hoa cúc dại hay là hoa cúc …