Home / Chùm thơ chọn lọc / Những bài thơ hay về cô giáo ý nghĩa nhất

Những bài thơ hay về cô giáo ý nghĩa nhất

Những bài thơ hay về cô giáo ý nghĩa nhất

Con người, chắc hẳn ai cũng từng một lần được cắp sách đến trường, ai cũng có một người thầy, người cô kính mến của lòng mình để thương, để nhớ về. Việt Nam ta có riêng một ngày lễ dành cho nghề nhà giáo đó là ngày 20/11, là ngày cơ hội để mọi người bày tỏ tình cảm, lòng biết ơn sâu sắc đền thầy cô. Và bài viết này Thư viện thơ sẽ gửi đến các bạn Top những bài thơ hay về cô giáo ý nghĩa nhất? Sau đây hãy cùng Thư viện thơ tìm hiểu nhé.

Top những bài thơ hay về cô giáo ý nghĩa nhất?

1. Hoa và ngày 20-11

Nụ hoa hồng ngày xưa ấy
Còn rung rinh sắc thắm tươi
20-11 ngày năm ấy
Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi

Cô tôi mặc áo dài trắng
Tóc xanh cài một nụ hồng
Ngỡ mùa xuân sang quá
Học trò ngơ ngẩn chờ trông…

Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…
Xuân sang, thầy đã bốn mươi
Mái tóc chuyển màu bụi phấn
Nhành hoa cô có còn cài?

Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…
Tà áo dài trắng nơi nao,
Thầy cô – những mùa quả ngọt
Em bỗng thành hoa lúc nào.

Bài thơ như một lời tri ân đến người cô của mình nhân ngày 20.11, tác giả bộc lộ cảm xúc của mình qua từng câu thơ. Những hình ảnh “nụ hoa hồng”, “tà áo dài trắng”, “tóc xanh”, … được liệt kê rất hợp lý trong từng câu thơ.

2..Gửi về cô giáo dạy văn

Có thể bây giờ cô đã quên em
Học trò quá nhiều, làm sao cô nhớ hết
Xa trường rồi, em cũng đi biền biệt
Vẫn nhớ lời tự nhủ: sẽ về thăm.

Có thể bây giờ chiếc lá bàng non
của ngày em đi đã úa màu nâu thẫm
Ai sẽ nhặt dùm em xác lá
Như em thuở nào ép lá giữa trang thơ?

Ước gì… hiện tại chỉ là mơ
Cho em được trở về chốn ấy
Giữa bạn bè nối vòng tay thân ái
Được vui-buồn-cười-khóc hồn nhiên

Em nhớ hoài tiết học đầu tiên
Lời cô dạy: “Văn học là nhân học”
Và chẳng ai học xong bài học làm người!
Chúng em nhìn nhau khúc khích tiếng cười
Len lén chuyền tay gói me dầm cuối lớp

Rồi giờ đây theo dòng đời xuôi ngược
Vị chua cay thuở nào cứ thấm đẫm bờ môi
Những lúc buồn em nhớ quá – Cô ơi!
Bài học cũ chẳng bao giờ xưa cũ…

Nhìn những học trò cặm cụi từng nét vẽ, nắn nót từng con chữ trên tờ báo tường 20-11 với cả tấm lòng yêu thương, Gửi về cô giáo dạy văn”. Bài thơ mộc mạc ngay từ nhan đề, câu chữ không cầu kỳ, gọt giũa nhưng mỗi khi đọc lên vẫn cứ thấy rưng rưng.

3.CÔ ƠI

Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô

Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã…
Cô không lời từ giã
Xa trường tự lúc nào

Em ngỡ như chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô dịu hiền

Thời gian bước triền miên
Cô chưa lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về

Lúc xưa cô vỗ về…
Nay chúng em khôn lớn
Ngày rời trường gần đến
Bao giờ gặp lại cô?!

Mở đầu bài thơ như một lời tự sự – lời tự sự ẩn chứa quy luật của muôn đời. Tác giả đã ví cô giáo như người chèo đò đưa bao thế hệ học trò sang sông. Sang bên bờ là có biết bao nhiêu cuộc đời, bao nhiêu số phận.

4.NHỚ CÔ GIÁO TRƯỜNG LÀNG CŨ

Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!

Cấu trúc bài thơ chặt chẽ trôi theo mạch cảm xúc của nhân vật trữ tình. Từ hiện tại, nhân vật trữ tình trôi miên man về quá khứ với những kỷ niệm buồn vui về một thời cắp sách. Giấc mơ đứt mạch, nhân vật trữ tình trở về với hiện tại bằng nỗi nhớ khôn nguôi cùng những lời tri ân gửi về cô giáo cũ.

5.Mừng cô giữa tuổi sáu mươi

Chúc cho cô mãi vui tươi dồi dào
Ơn cô sánh tựa non cao
Tình cô sâu rộng khác nào biển đông
Cô ơi e mãi ghi lòng
Những ngày sum hợp ở trong mái trường
Công cô là người chỉ đường
Dành cho em trẻ tình thương đậm đà
Mỗi năm mỗi lớp đi qua
Rồi đây em sẽ đi xa mái trường
Lòng cô e mãi mến thương
Nhưng rồi phải chịu đôi đường chia tay
Em luôn nhớ mãi những ngày
Lời cô dạy dỗ công dày biết bao
Ơn này quý tựa non cao
Như vầng trăn sáng như sao trên trời
Hôm nay em có đôi lời
Chúc cho cô mãi sống đời bình an
Như trời trên mãi thế gian
Luôn đem ánh sáng để ban cho người.

Bài thơ tác giả dành những lời chúc tốt đẹp cho cô giáo của mình khi ở giữa tuổi sáu mươi. Dẫu cho dòng đời xuôi ngược có chua cay, nhưng những bài học của cô ngày nào luôn là hành trang, là giá đỡ tinh thần soi sáng con đường em bước – Bài học cũ chẳng bao giờ xưa cũ.

6.Tặng cô bao đóa hoa hồng

Tặng cô với cả hương nồng sắc xuân
Tháng ngày dạy dỗ ân cần
Cho bao thế hệ góp phân dựng xây
Tiếng cô tưởng nhớ mới đây
Xây bao hạnh phúc tràn đầy yêu thương…

Tác giả tạo nên những vần thơ như những đóa hoa hồng để dành tặng cho người cô yêu quý của mình đã “tháng ngày dạy dỗ ân cần”. Giúp biết bao nhiêu thế hệ học sinh điều hay, lý lẽ sống thành người, có ích cho gia đình và xã hội.

Xem thêm:  Top 25 Bài thơ hay về trăng

7.Cô là hào quang tỏa sáng

Thời trung học, trong ngôi trường đơn giản
Hàng cỏ tươi, hoa bươm bướm khoe màu
Lũ chúng tôi học hành thì lơ đãng
Nghĩ đến hàng quà bên cổng sân sau
Chợt cô đến, tà áo dài xanh biếc
Như trời xanh, như sóng biển càng xanh
Ánh mắt cô thật dịu dàng tha thiết
Và nụ cười như tố nữ trong tranh
Từ hôm ấy chúng tôi thành chăm chỉ
Quên trái me chua, quên trái xòai vàng
Trong sách bài biết bao điều thú vị
Lòng say sưa như gió lộng mùa sang
Một năm học là mấy tuần mấy tháng
Là mấy ngày mấy giờ phút thần tiên
Cô mãi mãi tỏa hào quang tỏa sáng
Cho học trò thơm ngát tuổi hồn nhiên.

Chỉ với tựa đề bài thơ thôi “cô là hào quang tỏa sáng” đã làm chúng ta đủ hiểu ý nghĩa của bài thơ mà tác giả muốn gửi gắm là gì rồi. Tác giả xem cô giáo của mình như là thần tiên ban phép màu cho học trò của mình.

8. Thầy Cô

Cô là người mẹ hiền phú quý
Mà trời dành để dạy dỗ chúng em
Mỗi năm chỉ có một lần
Hai mươi, mười một, ngày dành Thầy- cô
Học trò bao nét điểm tô
Khăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừng
Trời thu nắng đẹp tưng bừng
Đứa thì hoa huệ, đứa thì cúc xinh
Tung tăng biểu lộ ân tình
Bao ngày mệt nhọc Thầy- Cô dỗ dành
Bây giờ, giờ phút mỏng manh
Chúng em họp lại, kính cô, kính thầy
Ngày vui nhà giáo sum vầy
Mong thầy- cô khỏe, trồng người tiếp sau.

Đây là một người học trò rất tôn trọng thầy cô giáo của mình, xem cô như là “người mẹ hiền phú quý”. Bài thơ diễn tả hình ảnh ngày 20.11 các học trò dành tặng những món quà và những lời chúc tốt đẹp nhất đến các thầy cô giáo đã dạy dỗ mình.

9.Nghĩa Cô Thầy Mãi Không Quên

Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc
Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương
Những ngày vui của 1 thuở đến trường
Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.
Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm
Cô dạy con từng nét chữ vần thơ
Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời
Và duyên dáng của một người con gái.
Tâm hồn con, một nỗi buồn dài
Cô ôm ấp, xoa đầu khi con khóc
Vầng trán cô những vần nhăn se sắt
Âu yếm nhìn chúng con
Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”
Và chúng con là những con cừu bé nhỏ
Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.
Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua
Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ
Một tình thương bao la và vô tận
Cô dành cả cho những con cừu nhỏ chúng con.

Ngày 20/11 là ngày tri ân, tôn vinh thầy cô giáo. Vào dịp này, rất nhiều trường đã tổ chức cuộc thi viết bài về thầy, cô giáo nhằm bày tỏ lòng biết ơn của học trò với những người cha, người mẹ thứ hai của mình.Đây cũng là bài thơ được ra đời vào hoàn cảnh như vậy.

10. Mãi Nhớ Công Ơn Thầy Cô

Mẹ cha người đã sinh thành
Cho em sự sống mần xanh trên đời
Thầy cô gieo nụ ươm chồi
Như người vun xới một đời trồng cây
Uốn từng nét chữ bàn tay
Dạy từng con toán, tháng ngày dần trôi
Câu thơ lục bát bồi hồi
Giọng cô nồng ấm những lời chứa chan
Bao bài toán những gian nan
Lời thầy sâu lắng muôn vàn thân thương
Thầy cô ấm áp mái trường
Cho con đôi cánh, reo mầm tương lai.

Từ khi hòa nhập với xã hội và nhất là từ khi chập chững bước vào môi trường học tập, thì tác giả mới biết trong cuộc đời này, những người đồng hành cùng tác giả trong suốt một quãng đời không chỉ có cha mẹ, mà còn có những người thầy, người cô

11. Cô em tập viết

Như bàn tay của mẹ
Dịu dàng cầm tay em
Chữ hiện trên dòng kẻ
Nét xuống rồi nét lên

Như bàn tay của mẹ
Truyền hơi ấm cho con
Nắn nót từng chữ một
Mỗi ngày càng đẹp hơn

Làm sao mà em quên
Phút ban đầu tập viết
Sẽ theo em mải miết
Suốt hành trình tương lai.

12. Thăm cô giáo

Hai mươi tháng mười một
Bé cùng bạn thăm cô
Tặng cô nhiều hoa cúc
Và giọng hát ngây thơ

Với nụ cười đằm thắm
Cô gật đầu cảm ơn
Cô hiền như cô Tấm
Giữa muôn đoá hoa thơm

Cô xoa đầu của bé
Khen: – Bé ngoan hát hay!
(Sao cô giống mẹ thế
Cũng khen bé câu này!)

Bé mơ ngày khôn lớn
Học hành tiến bộ nhanh
Bé sẽ làm cô giáo
Dạy và thương học sinh.

13. Bài Học Đầu Cho Con

Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều

Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay

Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông

Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè

Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi

Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ…

14. Bàn Tay Cô Giáo

Bàn tay cô giáo
Tết tóc cho em
Về nhà mẹ khen
Tay cô đến khéo!

Bàn tay cô giáo
Vá áo cho em
Như tay chị cả
Như tay mẹ hiền

Xem thêm:  Cách đặt tên cho con họ Nguyễn hay ý nghĩa nhất

Cô cầm tay em
Nắn từng nét chữ
Em viết đẹp thêm
Thẳng đều trang vở

15. Cô Giáo Của Em

Trông cô cũng giống mọi người
Mà cô biết nhiều lắm đấy!
Tất cả chỉ là tờ giấy
Cô gấp thành hoa, thành chim
Những tiếng nói thường của em
Cô hát thành ra bài hát
Cô múa mềm như là nước
Chỉ bằng bước chân bàn tay
Em nóng, cô cởi áo ngay
Rét, cô đắp chăn kín ngực
(Cô biết cả em nóng, lạnh
Mà em có nói ra đâu)
Cô bảo chúng em thương nhau
Cô dạy biết nghe lời mẹ…
Cô giáo em tài là thế
Ai học cô cũng thành ngoan

16. Cô Giáo Khe Sanh

Gặp em cô gái Trường Sơn
Núi cao theo núi chập chờn bóng mây
Hướng Hóa ba vạn ngàn ngày
Em gieo con chữ còn đầy gian nan

Lòng anh vẫn nhớ vô vàn
Món quà xứ Huế nồng nàng hương quê
Dặm ngàn một dãi sơn khê
Đôi chân nhỏ nhắn đi về đơn côi

Tìm nhau ở chốn xa xôi
Duyên tình dang dở bờ môi lạnh lùng
Trách người sao quá vô tình
Để em lẻ bóng giật mình đêm khuya

Anh về Bình Định trời xa
Rưng rưng thương một cánh hoa lạc rừng
Dùng dằng chao động cõi tình
Quay lưng không nỡ, một mình, chờ không?!

16. Cô Giáo Lớp Em

Sáng nào em đến lớp
Cũng thấy cô đến rồi
Đáp lời “Chào cô ạ!”
Cô mỉm cười thật tươi

Cô dạy em tập viết
Gió đưa thoảng hương nhài
Nắng ghé vào cửa lớp
Xem chúng em học bài

Những lời cô giáo giảng
Ấm trang vở thơm tho
Yêu thương em ngắm mãi
Những điểm mười cô cho

17. Cô Giáo Vỡ Lòng

Con sắp lên xe
Thêm một người đến tiễn:
Cô giáo vỡ lòng mười năm trước của con
Bố mẹ chỉ nhìn, không dám cảm ơn
Người đã dạy con viết từng nét chữ.

Đưa thằng bé năm xưa lên đường nhập ngũ,
Cô lắc hai vai:
– “Em đã lớn nên người
Cô vẫn là cô giáo vỡ lòng thôi
Bàn ghế cũ em ngồi nay vẫn chắc
Chốc đã mười năm thấm thoắt…
Cô dám nào khuyên dạy chú tân binh?
Chỉ mong em xứng với Thủ Đô mình.
Đánh cho giỏi, lập công đầu cho sớm”

Sao chẳng nói, con lại cười rơm rớm?
Xe chạy rồi, cô giáo vẫy theo con
Bố mẹ bâng khuâng
Xiết đỗi thương, mừng…
Cảm ơn những thày cô mười năm tiếp nối
Dạy đứa nhỏ hay trèo hay tội
Trở nên anh bộ đội lớp mười nghiêm chỉnh hôm nay
Chiến sĩ lên đường, cô giáo cũ cầm tay
Chỉ mong ước một điều đơn giản.

Con chiến đấu bởi bao tình nghĩa lớn…
Riêng chút nghĩa thân thương cô giáo vỡ lòng
Cũng đáng trăm lần nổ súng xung phong.

18. Cô Giáo Với Mùa Thu

Cô giáo em
Hiền như cô Tấm
Giọng cô đầm ấm
Như lời mẹ ru

Cô giáo đưa mùa thu
Đến với những quả vàng chín mọng
Một mùa thu hi vọng
Tiếng chim ca ríu rít sân trường.

19. Gửi Em Cô Giáo Quê Hương

Em ơi,
Đêm đã về khuya
Giữa rừng sâu – ngày mai vào trận đánh
Qua kẽ lá giọt sao xanh lấp lánh,
Anh lại nhớ em
Như mọi lần
Nỗi nhớ lật từng trang kỷ niệm…

Xóm nhỏ xanh xanh nuôi em khôn lớn
Cũng là nơi anh gửi trọn tuổi thơ,
Nơi khi ngủ hồn lâng lâng trong những câu ca
Tiếng mẹ nâng ta bay bổng.
Nơi con chuồn chuồn làm anh quên trưa nắng
Còn em xúc cát bán gạo dưới bờ tre
Tay em lọ lem
Tóc anh vàng hoe
Chiều về mẹ mắng.
Rồi ta vụt lớn!
Anh mơ làm kỹ sư xây dựng
Còn em muốn làm cô giáo mai sau.
Anh hứa xây cho em ngôi trường thật cao
Giữa lùm xây xanh trong xóm,
Cho em bước lên bục giảng
Với bài thuở dựng nước của ông cha.
Những anh chưa kịp làm kỹ sư
Anh lại cầm súng
Không thế sao được khi quân thù xả đạn
Vào xóm xanh xanh, vào ước mơ!…

…Ngày anh đi mắt em cười tiễn anh
Một chiều, đầy nắng
Khi đó anh muốn nói với em
Là ước mơ không bao giờ ngừng lớn!
Và anh muốn hẹn
(Bằng chờ ngày mai!)
Với quê hương, với màu xanh của cỏ cây,
Với em, với ước mơ nung nấu
Nhưng không nói được gì
Anh thầm tính ngày em thành cô giáo…

Em ơi, anh muốn gọi em
Vì ngày mai anh lại vào trận đánh,
Qua kẽ lá giọt sao mải mê lấp lánh.
Anh muốn gọi em.
Vì kỷ niệm, bao nhiêu kỷ niệm
Cũng mong giờ ra trận cùng anh.

20. Gửi Người Yêu Là Cô Giáo

Nghe tin em đã là cô giáo
Lúc đầu anh thấy quá ngại ngùng
Dáng em bỗng trở thành đứng đắn
Ra về nhà mô phạm, ghét không?

Ừ thì em cứ là cô giáo
Nhưng anh đâu phải chú học trò
Em khuyên nhủ hệt như lên lớp
Anh đừng nên quá chén say sưa

Sau biết chuyện em vào lớp học
Áo trắng dài thương quá đi thôi
Học trò trêu bôi lem vết mực
Em khoan dung không giận, chỉ cười…

Với học trò em làm mẫu mực
Để chúng soi vào như tấm gương
Làn bụi phấn bướm bay đầy nắng
Tin xôn xao hồi hộp trống trường

Ngày mưa bão lo em tóc ướt
Trời hanh khô lo giọng em khan
Đang hò hẹn, nhớ giờ đến lớp
Em bỏ đi, anh đứng ngỡ ngàng

Tối không chịu đi xem chiếu bóng
Chấm bài, bút mực đỏ săm soi
Khéo nhầm chấm cả thư anh viết
Chính tả mình sai thật mắc cười!

Có người yêu dịu dàng cô giáo
Ai chẳng thành ngoan như học sinh
Giọng em nói ngọt ngào – tiếng hát
Trang văn thơ em giảng – thư tình

21. Lớp Cô Giáo Ngỗng

Dê con lắc xắc
Húc, đá lung tung
Chẳng ai chơi cùng
Một mình tha thẩn…

Lợn con nghịch bẩn
Rau cám ướt mềm
Mặt mũi tèm lem
Ai thèm chơi với?

Xem thêm:  Tuyển tập những bài thơ Vũ Hoàng Chương hay đặc sắc nhất

Chỉ tài bơi lội
Lười nhác học hành
Vịt con “nổi danh”
Ù ù cạc cạc!

Bươi rơm bươi rác
Giúp mẹ kiếm mồi
Lại chăm chỉ học
Nhất gà con thôi!

Được cô giáo Ngỗng
Cho mười điểm son
Gà con chiêm chiếp
Chớp đôi mắt tròn.

Dê, Vịt, Lợn con
Cúi đầu xấu hổ
Ai cũng thầm hứa
Noi gương bạn Gà!

22. Một Ngày Cô Giáo Về

Một ngày cô giáo về
Cỏ sân trường xanh hơn
Níu chân ta ngồi lại
Liếc ai qua tủi hờn
Hành lang cao hơn cỏ
Ta làm sao tỏ bày
Che giùm ta tội lỗi
Hỡi hai hàng lá cây
Ta nghe mùi khuynh diệp
Hăng mối tình đầu tay

Một ngày cô giáo về
Chim sẻ về đông thêm
Xập xoè nâng chân bước
Tiếng hót rót môi mềm
Ta yêu người bắt chết
Có ai hay mà đền
Ta yêu người bắt mệt
Tuổi học trò ngủ quên

Một ngày cô giáo về
Chim sẻ về đông hơn
Một ngày cô giáo về
Cỏ sân trường xanh hơn
Một ngày cô giáo về
Ta xa dần tuổi thơm

Bài thơ này được viết trong năm học 1973-1974, khi tác giả là một học sinh lớp 9 tại trường Trung học Tổng hợp Trần Quốc Tuấn, Quảng Ngãi. Bài thơ viết về tình cảm với cô giáo Tường Vi, tốt nghiệp Đại học sư phạm Sài Gòn, về dạy môn Anh văn ở đây.

23. Nhớ Về Cô Giáo Cũ

Xóm chiến tranh…thời thơ sơ tán học
Lớp cũng là một mái nhà gianh
Sân trăng sáng như lòng cô đằm thắm
Soi vào em bao nỗi ân tình.

Nhớ thuở ấy em còn trẻ quá
Tuổi hồn nhiên qua trang vở học trò
Như người mẹ hiền từ cô dìu dắt
Ở cái làng Cầu Ấu (*) đã xa xưa.

Sông bến đưa đò cô chèo giữa nắng mưa
Lớp lớp quá giang chúng em đi biền biệt
Có những phút quay lặng nhìn lòng thổn thức
Kỉ niệm về như bày sáo lang thang.

Gió vẫn đang reo trên đồi thông Mỏ Thổ (*)
Sông Máng trong xanh (*) nước chảy qua cầu
Ba mươi năm trôi tóc cô đã bạc
Tóc em giờ bóng hạc cũng vờn nhau.

Biết tin cô thôi không còn lên lớp nữa
Đánh tan giặc về em làm một nhà thơ.
Sương trên mái tóc cô rơi xuống đầu em hoá lệ
Và đời người, Cô ạ! Ngỡ cơn mơ…

24. Pháo Thủ Và Cô Giáo

Ba lô, súng pháo trên vai
Hành quân mang nặng ngày dài, đêm thâu.
Em giờ đang ở nơi đâu?
Đứng trên bục giảng, dãi dầu nắng mưa.

Thương em những sớm cùng trưa
Vừa dạy, vừa học lại vừa nuôi con.
Ngày đêm thương nhớ mỏi mòn
Chong đèn giáo án, ẵm con chấm bài.

Vợ chồng tình nghĩa lâu dài
Dẫu xa cách trở không phai, không mờ.
Em là điệu nhạc, vần thơ
Con là hạnh phúc anh chờ, anh mong.

Hành quân xao xuyến trong lòng
Vai mang súng pháo ấm nồng hương quê.
Hẹn ngày thống nhất anh về
Cùng nhau sum họp làng quê thanh bình.

Con yêu quí của chúng mình
Con là dáng vóc, thân hình Mẹ, Cha.
Hành quân nơi núi rừng xa
Tiếng chim thánh thót ngỡ là tiếng em.

Đường tròn em vẽ cung, tâm
Ngỡ như là hướng, là tầm pháo anh.
Hành quân đi giữa rừng xanh
Ngỡ em đứng giảng, xung quanh học trò.

Thương nhau chín hẹn mười hò
Ngày về anh lại là “trò” của em.

25. Quà Tặng Cô Giáo

Ông sao sáng ông sáng sao
Ngôi sao lấp lánh trên cao tuyệt vời
Triệu hoa sao nở không vơi
Hay cuội vãi thóc đầy trời đêm nay?

Ước gì em có cánh bay
Hái ngôi sao sáng cầm tay làm đèn
Để khi cúp điện là em
Cho cô giáo mượn mỗi đêm chấm bài

Cánh đồng sao lại nở đầy
Em nhìn nhấp nhấy thấy hoài cánh hoa
Ước gì Cuội ghé thăm nhà
Mang ngôi sao lại làm quà tặng cô

26. Thư Tình Cô Giáo Trẻ

Khi tôi tìm em, em đã đi rồi
Giàn bông giấy trước nhà vẫn nở
Con đường xưa của một thời trăn trở
Đã vắng bóng em rồi tôi vẫn không hay

Cầm lá thư mực tím trên tay
Tôi biết em về vùng xa xôi lắm
Mảnh đất vùng sâu là đâu em nhỉ
Sao bỗng nghe sâu nặng nghĩa tình

Có phải chính em không hiểu lòng mình
Khi dò bảng phân công biết về nơi ấy
Bóng trẻ thơ hiện lên trang giấy
Chờ em về gieo hết chữ đầu đời

Có phải thư em viết chẳng thành lời
Khi tôi kể nghe mà lòng xao xuyến
Chuyện học trò vùng sâu đến lớp
Phải qua bao cầu phải lội bao kinh

Thì có hề gì khi ánh đèn điện lung linh
Xa con đường tình tự
Khi học trò em còn đang khát chữ
Trông em như trời hạn trông mưa

Thì sá gì cái nắng ban trưa
Hắt vào má em mỗi lần đến lớp
Lòng cô giáo xoè ra như một tầng cây rợp
Che cho các em bóng mát cuộc đời

Có gì đâu là lạ anh ơi
Khi một năm rồi em không về thị xã
Dù có lúc cũng them một ly sữa đá
Thèm một chiều dạo phố rong chơi

Vì nơi đây đất đã bén hơi
Gió quấn quít hát thay lời tâm sự
À ơi… học trò còn đang khát chữ
Cô giáo nhớ nhà cô giáo chẳng về đâu

Ơi câu hát sao mà nghe nặng nghĩa sâu
Như câu hát mẹ ru em ngày ấy
Con đường đó với căn nhà có giàn bông giấy
Em đã đi xa cho hạnh phúc về gần

Và vùng sâu mai sau sẽ đẹp vô ngần
Có tấm lòng em người đi dạy trẻ
Và những con chim non đậu trên tay em nhè nhẹ
Sẽ cho đất nước này mãi mãi mùa xuân

Trên đây là bài viết về Top những bài thơ hay nhất về cô giáo? Mong rằng bài viết này sẽ giúp độc giả của Thư viện thơ có thêm nhiều kiến thức về những bài thơ hay nói về cô giáo.

Check Also

Những bài thơ về gia đình hay và ý nghĩa nhất

Những bài thơ về gia đình hay và ý nghĩa nhất

Gia đình là nơi mà bất cứ ai dù có đi xa cũng phải nhớ …