Người đi theo cơn gió Cơn gió vờn theo mây Mây bay cùng chiếc lá Chiếc lá vương cành cây Cành cây nào có hay Mãi nhìn theo ai đó Ai đó sầu đứng đợi Nhìn hoài trời mưa rơi Mưa rơi hoài không ngớt Lòng bất chợt nao nao …
Read More »Tình không tuổi – Mạc Phương
Nghĩ lại rồi em chẳng trả nữa đâu. Những giận hờn mùa mưa ngâu đã dứt. Dẫu trái ngang đã khiến tình mẻ sứt. Nhưng ngọt ngào chẳng nỡ dứt đâu anh. Em chẳng muốn nhìn chiếc lá xa cành. Dẫu tình mình cũng mong manh như vậy. Sợi tơ …
Read More »Ngày đã muộn – Mạc Phương
Ánh nắng chiều ghé xóm nhỏ êm đềm. Gói nỗi sầu ngàn cây đang trút lá. Bước chân xưa giờ nghe sao xa lạ. Hạ đang về ấp ủ những niềm đau. Thương kiếp nghèo tơi tả cánh hoa lau. Gom kỉ niệm úa màu theo năm tháng. Để bình …
Read More »Phố cũ – Mạc Phương
Em muốn xóa cái tên trong tiềm thức. Chẳng quay về kí ức của ngày xưa. Chẳng buồn vui bởi dãi nắng dầm mưa. Tâm vô cảm khi vừa qua miền nhớ. Lại một mùa tím bằng lăng rực rỡ. Bên vỉa hè vụn vỡ cánh hoa rơi. Nắng khô …
Read More »Đời người như chiếc lá – Nguyễn Đình Huân
Đời người như chiếc lá Mềm mại và mong manh Mùa xuân sang mùa hạ Non tơ lá biếc xanh Mùa thu về chiếc lá Úa vàng lúc trời hanh Khi chiều đông lạnh giá Lá kia sẽ xa cành Đời người như chiếc lá Thời gian ngày trôi nhanh …
Read More »Gọi tên em mùa thu – Võ Ngọc Cẩn
Từ độ ấy hai phương trời cách biệt Từng mùa qua tha thiết gọi tên em Giọt ngâu buồn rơi rụng lạnh buồng tim Hoa tím rụng nỗi niềm dâng lên mắt Chiều tháng tám bên thềm xưa hiu hắt Nhặt lá rơi gói chặc chút hương xưa Lọn gió …
Read More »Thu về anh gọi tên em – Võ Ngọc Cẩn
Thu vội đến khi ve vừa im tiếng Hạ đau buồn lưu luyến buổi chia tay Anh cô đơn ngồi đếm chuỗi ngày dài Nhìn chiếc lá rụng bay theo con gió Em ra đi anh cô đơn từ đó Chiều bơ vơ lối nhỏ bước độc hành Xạc xào …
Read More »Bữa cơm chiều – Nguyễn Hưng
Em có về khi hoàng hôn nắng tắt? Bữa cơm chiều anh nấu mới vừa xong Chiếc mâm nhỏ vẫn đặt thêm chiếc bát Lay lắt nằm vô vọng nỗi chờ mong. Chẳng nhớ nổi đã bao ngày anh đợi Đếm mùa trôi giọt nước mắt nghẹn ngào Chiếc lá …
Read More »Đêm rơi – Nguyễn Hưng
Đếm thời gian hư hao từng phiến nhớ Trái tim ta ngỡ vụn dưới trăng tàn Đêm xạc xào ru hồn trong tiếng gió Giọt sương hoà đẫm khoé mắt lệ chan. Bầu vũ trụ thắp muôn ngàn tinh tú Tiễn con đò khuất nẻo bến sông Ngân Ngàn mây …
Read More »Chốn cũ – Thanh Hùng
Nơi chốn cũ dần trở nên yên lặng Góc phố quen giờ đã vắng em rồi Chỉ còn mình trong lạnh lẽo đơn côi Buồn man mác cho bồi hồi xúc cảm Chiều nhạt nắng trời trở nên ảm đạm Mưa bay nhiều để xám cả chân mây Gió lùa …
Read More »