Home / Bài thơ về tình yêu / Ngày đã muộn – Mạc Phương

Ngày đã muộn – Mạc Phương

Ngày đã muộn – Mạc Phương

Ánh ghé xóm nhỏ êm đềm.
Gói nỗi sầu ngàn cây đang trút lá.
Bước chân xưa giờ nghe sao .
Hạ đang về ấp ủ những .

Thương kiếp nghèo tơi tả cánh hoa lau.
Gom kỉ niệm úa màu theo năm tháng.
Để bình mình sương mỗi sáng.
Gửi câu thề văng vẳng quãng đèo xưa.

Hoa lau buồn gió chẳng muốn đu đưa.
Mặc tứ bề vẫn ồn ào tấp nập.
Chút hương thừa cũng chẳng còn e ấp.
Mong hóa đá trước tình yêu.

Em giữa phố chiều.
Muốn bóng anh người lữ thứ.
Quên những lời mà chúng mình tình tự.
Tìm bình yên giữa mây núi đại ngàn.

Em quên rồi cả những tiếng than van.
Tâm trống rỗng chẳng thể buồn thêm nữa.
kể từ nay đóng cửa.
Tạm biệt anh … để kí ức ngủ yên.

mỏng rớt nhè nhẹ ngoài hiên.
Bao tê tái em trả về quá khứ.
Anh đi đi…đừng vì em nghẹn ứ.
Mà vô tình làm vết cắt thêm đau.

Ngày đã muộn … mình chẳng thể .

Xem thêm:  Gọi tên nỗi nhớ - Thiều Ngân

Check Also

Mảnh tình – Phạm Thu Thảo

Mảnh tình – Phạm Thu Thảo

Mảnh tình vườn mộng chờ nhau Xin người nhẹ bước kẻo đau lá vàng Ví …