Thương qúa đôi bàn tay vẫy gọi Con đường dài lối rẽ phân đôi Mắt buồn hiu nghẹn lời hẹn ước Nén lòng đau môi giữ nụ cười Khép mi buồn xốn xang nỗi nhớ Đâu đây bóng lạc nhạn ven trời Mưa bỗng reo dập dìu khung cửa Thu …
Read More »Vàng phai màu lá – Biển Cát
Cần một chút nắng Sưởi ấm ban mai Cần một bờ vai Để ta vùi khóc. Cần một sợi tóc Vương giữa bàn tay Để rồi một ngày Giở ra và nhớ. Ta ngỡ như gió Thoảng từ xa xưa Bao xót xa vừa Lắng trong mắt biếc. Có chút …
Read More »Xin trả cho tôi – Kim Chi
Làm sao trả lại cho tôi Tóc xanh một mớ chạm đôi vai mềm Trả lại tôi trời mưa êm Có Người đứng đợi trên thềm vàng hoa Trả tôi những giọt mưa sa Trong sân trường Luật lụa là tiểu thơ Trả lại tôi những bài thơ Viết trên …
Read More »Trăm năm vẫn một chữ làng – Vũ Tuyết Nhung
Đẫm sương lạnh thấu gió lùa Lạ mình sau những thắng thua cuộc người Vui thì hồn cũng rã rời Xuân nay tôi biệt xứ người tìm quê Tha hương trăm nẻo đi về Vẫn còn rơm cả giấc mê thị thành Đã yên trong cảnh giàu sang Xứ người …
Read More »Vầng trăng bỏ lại – Huỳnh Kim Khanh
Em đi bỏ lại ánh trăng rằm Thơ thẩn mình ta nẻo tối tăm Khoảng vắng tịch liêu lòng trống vắng Người yêu phố cũ đã xa xăm Thương nhớ tình xưa đã ngút ngàn Ra đi ngày đó mộng lìa tan Từng đêm thao thức từng đêm nhớ Trăn …
Read More »Cơn sốt – Kim Chi
Trong cơn sốt tôi thấy mình trở lại Con đường xưa, chân giẫm xác hoa vàng Tôi thấy mình cùng cơn gió lang thang Và tóc nửa, tóc hãy còn dài lắm! Trong cơn sốt tôi thấy mình: tay nắm Một bàn tay, rất nhẹ, một bàn tay Cớ sao …
Read More »Yêu em tàn úa mùa trăng – Huỳnh Kim Khanh
Nếu em đã là bóng nguyệt Ta sẽ là Đường Minh Hoàng Ta hẹn em lầu Nguyệt Điện Nhìn em tiềm thức hoang mang Ta cứ ngỡ em là bóng hoa Đêm xưa thắp thoáng ánh trăng ngà Áo em bay rợp trời dĩ vãng Ánh mắt em mù thu …
Read More »Gọi mùa hạ cũ – Biển Cát
Chờ ai về giữa mênh mông Tháng tư một đóa phượng hồng mong manh Treo trên sợi nhớ long lanh Thả chùm dĩ vãng vào xanh màu trời. Bâng khuâng đôi mắt trông vời Lá rơi lắc rắc bời bời như mưa Bàn tay góp những nhặt thưa Ôm lòng …
Read More »Cơn mê chiều – Huỳnh Kim Khanh
Chiều xuống trên bờ biển thẳm Mình ta lê bước phong trần Bãi cát nằm dài hoang vắng Nước dâng tràn ướt đôi chân Em ở phương trời heo hút Tóc bay rợp cả trời mơ Tình đã chết từ độ ấy Mắt kia còn mãi trông chờ Ta nhớ …
Read More »Thả bay nỗi nhớ – Biển Cát
Trong mưa sao chẳng thấy người Tôi đi qua phố ướt đầm đôi vai Mưa rơi sợi ngắn sợi dài Buộc theo nỗi nhớ thả bay vào chiều. Gió đưa mây xám phiêu diêu Oằn cong là những hắt hiu xuôi về Phập phồng bóng nước mải mê Tan nhoà …
Read More »