RƯỢU đây tôi rót vào ly LẠT không bạn hỡi tôi đi đổi liền UỐNG như trút hết ưu phiền LẮM khi gặp gỡ bạn hiền lâu năm CŨNG như cái nghĩa trăm năm SAY sưa nâng chén như tằm giăng tơ NGƯỜI ơi đừng có thờ ơ KHÔN nguôi …
Read More »Tự nhiên thấy mình già – Mùa Hạ
Tự nhiên thấy mình già Không còn thích la cà Tự nhiên thấy mình già Chiều chiều, ngồi uống trà Tự nhiên thấy mình già Chẳng còn những thiết tha Tự nhiên thấy mình già Mọi thứ dần xa lạ Tự nhiên thấy mình già Ngồi nghĩ về ngày qua …
Read More »Thời gian – Mùa Hạ
Thời gian như một áng mây Tưởng dừng, mà lại đó đây đã già Thời gian như bóng chiều tà Vàng đây một chút, đã ngà sang đêm Thời gian như giấc ngủ mềm Ru ta say giấc, êm đềm tháng năm Thời gian như củi đã chăm Lửa kia …
Read More »Gặp lại bạn cũ – Trần Duy Cang
Bạn về ghé lại Cần Thơ Vui năm ba bữa lên bờ xuống sông Nhậu sao cho thỏa tấm lòng Thâm tình bằng hữu khơi dòng thi ca Vài chai tưng tửng ngà ngà Nhạc, thơ sang sảng gọi là tự nhiên Tâm tình bày tỏ liên miên Uống cho …
Read More »Thành phố tôi yêu – Mạc Phương
Em sẽ về thăm anh vùng đất Quảng.( Ninh) Thăm vựa vàng đen phố nhỏ có anh. Em thích biển và thích ngắm trời xanh. Nơi những đoàn tàu tỏa đi muôn ngả. Phố biển ồn ào đua chen vội vã. Tấp nập ngược xuôi chợ cá ban mai. Với …
Read More »Thành phố hoa phượng đỏ – Mạc Phương
Em sẽ viết bài thơ về đất cảng. Nơi quê anh thành phố biển Hải Phòng. Dưới cầu Bính là dòng nước xanh trong. Như mặt gương soi dây văng mềm mại. Nối hai đầu tương lai và hiện tại. Cầu cảng dài tấp nập khách thập phương. Đến một …
Read More »Cố gắng vì nhau – Mạc Phương
Trong cuộc đời có biết bao điều lạ. Khi yêu thương tìm mọi cách đến gần. Qua thời gian tích lũy chuyện vân vân. Rồi đến lúc lại bảo là không hợp. Nhìn mặt nhau mà nỗi buồn rợn ngợp. Miệng chẳng cười chẳng muốn nói nửa câu. Cả mái …
Read More »Hậu ly hôn – Mạc Phương
Có những người chia tay xong là bạn. Nhưng có người hận thấu tận tâm can Có nhiều lúc tìm nhau để sẻ san. Tròn trách nhiệm nuôi đứa con khôn lớn Dẫu gặp nhau chuyện buồn kia vẫn gợn. Nhưng trong tâm họ độ lượng cho nhau. Họ nén …
Read More »Lời ru của cha – Nguyễn Đình Huân
À ơi! Con ngủ cho ngoan Mẹ con sang tận Đài Loan chưa về Nhà mình nghèo khó ở quê Chỉ có mảnh ruộng nằm kề bên sông Năm rồi lúa chẳng trổ bông Mất mùa nạn đói nhà không còn gì Quặn lòng mẹ phải ra đi Làm Ô …
Read More »Là con gái – Tùng Trần
Cũng kiếp người do tạo hoá sanh ra Những khổ đau xót xa đề nhận lấy Ai thấu hiểu nỗi lòng người con gái Đôi lúc cười là che đậy đấy thôi Là con gái..dành phần hết thiệt thòi Khi tình yêu bị người ta lừa dối Chỉ thứ tha …
Read More »