Tự nhiên thấy mình già Không còn thích la cà Tự nhiên thấy mình già Chiều chiều, ngồi uống trà Tự nhiên thấy mình già Chẳng còn những thiết tha Tự nhiên thấy mình già Mọi thứ dần xa lạ Tự nhiên thấy mình già Ngồi nghĩ về ngày qua …
Read More »Tôi muốn – Tùng Trần
Mệt mỏi rồi muốn tìm chốn bình yên Để quên hết muộn phiền như gục ngã Mà bấy lâu vẫn hằn chôn trong dạ Cho tháng ngày buồn bã bớt chơi vơi Có đôi lần muốn đi đến một nơi Để tìm lại nụ cười tuơi mát dịu Chỉ thế …
Read More »Cú thản nhiên – Tùng Trần
Cứ thản nhiên vô tư mà tồn tại Bỏ miệng đời lời mai mỉa ngoài tai Cuộc đời này đâu ai giống một ai Sao phải buồn cho mắt cay người nhỉ Cứ thản nhiên đừng bận tâm suy nghĩ Ôm nỗi sầu bi lụy sẽ không vui Kẻo canh …
Read More »Sống yêu thương – Tùng Trần
Khi giàu sang hỏi mấy ai còn nhớ Cũng một thời mình cơ nhở khó khăn Đôi bàn chân những vết nức in hằn Nhưng đã sống bằng tình thương thiên hạ Thì cớ gì đến lúc mình dư giả Lại dửng dưng tất cả kẻ bần hàn Chẳng nhủ …
Read More »Nỗi lòng của mẹ – Tùng Trần
Dẫu biển đời có rộng lớn bao la Cũng chẳng thể đem ra mà so sánh Hay bầu trời muôn vì sao lấp lánh Vẫn không bằng lòng mẹ gánh tình thương Cả cuộc đời đã xuôi ngược chảy bương Theo thời gian giờ pha sương mái tóc Nào xá …
Read More »Trăng khuya – Mạc Phương
Trăng chênh chếch soi hồ bán nguyệt. Ngắm thành đô diễm tuyệt trong đêm. Cảnh khuya tĩnh lặng êm đềm. Mà ai thao thức đêm đêm nhớ người. Trong bến mộng nụ cười hiền hậu. Vẳng đâu đây chạm thấu nỗi niềm. Mong sao nơi ấy bình yên. Đường đời …
Read More »Biển xanh quê hương – Nguyễn Đình Huân
Anh ra đi mang nỗi nhớ khôn nguôi Bỏ lại quê hương một người con gái Một mình cô đơn đứng bên bờ bãi Quay lưng với đời hoang hoải chiều thu Sóng vỗ rì rào như thể lời ru Biển vẫn mênh mang cho dù mặn chát Có phải …
Read More »Đứng trước biển – Nguyễn Đình Huân
Nếu cô đơn thì hãy ra với biển Bao nỗi buồn sẽ tan biến ngay thôi Như hải âu tung cánh giữa biển khơi Ta sẽ quên hết tình đời cay đắng Đứng trước biển ta lặng nghe tiếng sóng Dưới chân mình là cát trắng bao la Ngắm con …
Read More »Thấm đượm hồn quê – Nguyễn Đình Huân
Dòng sông quê mãi chảy xuôi Ta về tìm lại nụ cười trẻ thơ Cái thời xưa ấy dại khờ Bơi lội bắt cá bên bờ sông sâu Cùng bạn cắt cỏ chăn trâu Mặc trời mưa nắng mái đầu vàng hoe Ta tìm về với sông quê Chân trần …
Read More »Tình ảo mộng – Dương Bích Hạnh
Đứng trước biển ta thấy mình nhỏ bé Chiếc thuyền con lướt sóng rẽ về đâu Gió vi vu khúc hát…sóng bạc đầu Thuyền, Biển, Nước vẫn một màu thương nhớ Anh nơi đâu giữa trùng khơi cách trở Sóng vỗ về như hơi thở dịu êm Đám mây hồng …
Read More »