Tự nhiên thấy mình già Không còn thích la cà Tự nhiên thấy mình già Chiều chiều, ngồi uống trà Tự nhiên thấy mình già Chẳng còn những thiết tha Tự nhiên thấy mình già Mọi thứ dần xa lạ Tự nhiên thấy mình già Ngồi nghĩ về ngày qua …
Read More »Điều ước muốn – Mạc Phương
Em muốn thắp trong tim anh ngọn lửa. Luôn ấm nồng chất chứa vạn niềm tin. Trong mắt anh hình em đã tạc in. Cô gái khờ luôn nhẹ vin điểm tựa. Em muốn thắp trong tim anh lời hứa. Để chúng mình mãi mãi chẳng xa nhau. Luôn lặng …
Read More »Mây ngũ sắc – Mạc Phương
Mây ngũ sắc dạo lang thang khắp chốn. Thả ánh hồng trên những đỉnh núi cao. Mở rộng cửa hoa lá vẫy tay chào. Mây kiêu ngạo lững lờ bay đi mất. Sáng tinh mơ mây cuộn mình ôm tất. Cả bầu trời chưa mở mắt bình minh. Mây ru …
Read More »Đôi mắt em – Mạc Phương
Đôi mắt em nói gì. Mà anh nhìn không mệt. Luôn luôn say hồi kết. Trong đôi mắt yêu anh. Đôi mắt em long lanh. Mà vô cùng đằm thắm. Bao nhiêu ngày anh ngắm. Chẳng thấy chán bao giờ. Đôi mắt em mộng mơ. Lồng hình anh trong đó. …
Read More »Buông – Mạc Phương
Là tại anh đa tình vương đôi ngả. Em thương người phụ nữ ấy mà thôi. Cô ấy buồn em cũng mặn bờ môi. Nhưng yêu thương thì không ai san sẻ. Em quay đi gắng tỏ ra mạnh mẽ. Nhưng trong lòng muốn quỵ ngã vì anh. Thương phận …
Read More »Vị ngọt vùng cao – Mạc Phương
Em gửi anh mùi cỏ cây ngai ngái. Mật hoa rừng thơm mát cả không gian. Và gửi luôn tiếng chim hót rộn ràng. Giữa tầng cây xanh non mềm như sóng. Em gửi anh cả mùa đào chín mọng. Ngọt ngào hơn là trái mít đầu mùa. Vị chua …
Read More »Tôi muốn – Tùng Trần
Mệt mỏi rồi muốn tìm chốn bình yên Để quên hết muộn phiền như gục ngã Mà bấy lâu vẫn hằn chôn trong dạ Cho tháng ngày buồn bã bớt chơi vơi Có đôi lần muốn đi đến một nơi Để tìm lại nụ cười tuơi mát dịu Chỉ thế …
Read More »Cú thản nhiên – Tùng Trần
Cứ thản nhiên vô tư mà tồn tại Bỏ miệng đời lời mai mỉa ngoài tai Cuộc đời này đâu ai giống một ai Sao phải buồn cho mắt cay người nhỉ Cứ thản nhiên đừng bận tâm suy nghĩ Ôm nỗi sầu bi lụy sẽ không vui Kẻo canh …
Read More »Nỗi lòng của mẹ – Tùng Trần
Dẫu biển đời có rộng lớn bao la Cũng chẳng thể đem ra mà so sánh Hay bầu trời muôn vì sao lấp lánh Vẫn không bằng lòng mẹ gánh tình thương Cả cuộc đời đã xuôi ngược chảy bương Theo thời gian giờ pha sương mái tóc Nào xá …
Read More »Mùa hoa vàng – Nguyễn Hưng
Ngày em đi đã hoa vàng mấy độ? Mấy mùa rồi nấm mộ xót tình chôn Chiều bơ vơ thêm rã nát linh hồn Khung trời nhớ ôi cồn cào da diết. Quên anh rồi em nào đâu có biết Bao mặn nồng tha thiết vẫn còn đây Trong lòng …
Read More »