Dâng má thương – Bình Nguyên Lộc
Từ đáy thời gian, dậy tiếng ru,Ầu ơ lời má, giọng trầm phùMá ơi, hồn đất bao năm thiếpBỗng chốc trưa nay vẳng, tít mù. Kẽo kẹt xà nhà tiếng võng đưaĐâu đây đồng vọng cõi xa xưa:Thổ ngơi thơm phức; hồn ma cũ,Lòng rộn vui mà mắt lệ mờ. …
Read More »