Trường khiếu nhất thanh hàn thái hư (Không Lộ Thiền sư) Nửa chiều hay mới xế trưa? chập chờn nhạt nắng, thưa mưa ngoài thềm gối tay nằm giữa lặng im giật mình, hai mắt ướt nhèm cả hai muốn vùng dậy, bứt đôi tai hét vang mà chạy ra …
Read More »Câu hỏi trong bệnh viện – Cao Xuân Sơn
Cô gái giường số 10 đang trong cơn sốt dìu người đàn bà giường số 11 đi tìm người báo suất cháo chiều thay cơm Cụ già giường số 13 nhường nửa trái cam cho chị giường bên mấy bữa rày lạt miệng nhà chị đông nhưng nghe đâu toàn …
Read More »Hai phiên tòa – Cao Xuân Sơn
Rời phòng xử án bước ra Người đàn bà bỗng khóc òa như mưa Vai gầy xô lệch nắng trưa Áo khăn ngơ ngác, giấc mơ kinh hoàng Dẫu là một kẻ vô can Mà nghe chuyện chị hàm oan, thương thầm Nhói lòng tôi, nỗi đau câm Nỗi đau …
Read More »Em nói – Cao Xuân Sơn
Em nói: mưa chiều nay ấm Ướt mèm, anh bỗng hết run Em nói: phố chiều sao vắng Người xe bỗng chốc trống trơn Em nói: ô kìa trăng thấp Bỗng nhiên trăng chỉ với tay Em nói: hình như cây hát Lắng tai …ừ nhỉ, hàng cây… Em nói… …
Read More »Biển – Cao Xuân Sơn
Hệt như gương mặt em lần đầu ta bắt gặp Biển hừng lên màu kỳ ảo mông lung Nhấp nhô sóng ú tim và buổi chiều huyền hoặc Trái tim ta phút chốc đập tưng bừng Không cưỡng nổi khát khao thấu tận cùng biển biếc Suýt bao phen ta …
Read More »