Ở thập niên thế kỷ 20, Tản Đà nổi lên như một ngôi sao sáng, vừa độc đáo, vừa dồi dào năng lực sáng tạo. Ông là một cây bút phóng khoáng, xông xáo trên nhiều lĩnh vực, đi khắp miền đất nước, ông để lại nhiều tác phẩm với …
Read More »Những bài thơ hay về tình yêu, yêu xa, yêu đơn phương
Trong cuộc sống ngoài cái gọi là sống bình yên hạnh phúc thì một thứ mà con người ai ai cũng cần đến đó chính là tình yêu. Điều may mắn nhất của mỗi chúng ta là yêu và được yêu. Tình yêu mà đến từ hai phía sẽ mang …
Read More »Đất nước (trích đoạn) – Nguyễn Khoa Điềm
Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm là một trong những nhà thơ tiêu biểu của thế hệ trẻ thơ năm chống Mĩ cứu nước. Thơ Nguyễn Khoa Điêm lôi cuốn người đọc bởi xúc cảm lắng đọng, giàu chất suy tư. Bài thơ Đất nước là một đoạn trích tiêu biểu …
Read More »Anh – Xuân Quỳnh
Cây bút gãy trong tay Cặn mực khô đáy lọ Ánh điện tắt trong phòng Anh về từ đường phố Anh về từ trận gió Anh về từ cơn mưa Từ những ngày đã qua Từ những ngày chưa tới Từ lòng em nhức nhối… Thôi đừng buồn nữa anh …
Read More »Cuộc đời – Trang Thế Hy
Ngày xưa hồi còn thơ Một chiều nắng đẹp khoe màu tơ Tôi cùng em hai đứa Thơ thẩn ngồi chơi trên ngạch cửa. Tóc em chừa bánh bèo Môi chưa hồng, da mét: con nhà nghèo! Đầu tôi còn hớt trọc Khét nắng hôi trâu, thèm đi học Em …
Read More »Quặng lửa (Trích đoạn trường ca Trầm tích) – Hoàng Trần Cương
Giặc giã đến Giằng khỏi tay con cây bút Vở học trò gió phơi trắng hàng hiên Tuổi thơ con trống như mặt bàn Những ngày mải chơi quên đến lớp (Trong ngần ơi Thôi thì đành thất hẹn Đất bỏng dưới chân rồi Anh nào dám phân vân) Những …
Read More »Từ một dòng sông – Võ Minh Trang
Gõ cây bút hỏi thơ già mấy tuổi Bóng trăng ngoan ngày cũ có còn không Dòng ký ức có tung mù gió rối Kiếp lục bình được mấy bận trổ bông? Bờ tre cũ trên đất vườn quê cũ Trỗi thanh bình bệu má gió nồm đông Gọi thơ …
Read More »Địa chấn ở Cali – Vũ Quỳnh Hương
Nàng đang ngủ giấc ngủ đầy ánh sáng Giấc ngủ đầy thinh âm Khi địa cầu cựa mình lên tiếng than dài Mặt đất vỡ ra những vùng đầy bóng tối Những giòng sông vặn mình bối rối Những chiếc cầu xô lệch đến chân mây Khói tím bay mù …
Read More »Di ngôn – Võ Hồng
Sau khi tôi chết Xin giữ y nguyên dùm mọi dấu vết Của những ngày u buồn trĩu nặng hồn tôi Ðây: cây bút màu đen sớm tối không rời Ðây: cuốn vở cất đầy những mảnh lòng hiu hắt Kia: chồng sách không bao giờ ngăn nắp Này: góc …
Read More »Về người cha đã khuất – Lý Phương Liên
Cha em là công nhân sở điện Bờ Hồ Điện là bạn của người Hà Nội Nên cha vắng lâu rồi bà con còn nhắc hỏi Cây cột đèn đầu phố rõ cao Dây gánh nặng hai vai xà sứ Giống dáng đứng cha em làm sao Trạm biến thế …
Read More »