Em trở về với kí ức ngày qua. Một nỗi niềm xót xa ngày đông giá. Bão đã qua dư âm còn nghiệt ngã. Giọt sầu tuôn vẫn ướt đẫm hàng mi. Người quyết xa thì níu giữ làm chi. Tình có đẹp cũng chỉ là quá khứ. Cảnh nên …
Read More »Có nỗi nhớ – Nguyễn Hưng
Có nỗi nhớ… anh chẳng biết gọi tên Là mỗi khi bên thềm đầy lá rụng Tự hỏi mình sao con tim ấp úng Hay trót yêu… sai đúng cũng kệ thôi. Chỉ biết rằng cứ mong nhớ xa xôi Ước một ngày đơn côi không còn nữa Đón hạnh …
Read More »Bữa cơm chiều – Nguyễn Hưng
Em có về khi hoàng hôn nắng tắt? Bữa cơm chiều anh nấu mới vừa xong Chiếc mâm nhỏ vẫn đặt thêm chiếc bát Lay lắt nằm vô vọng nỗi chờ mong. Chẳng nhớ nổi đã bao ngày anh đợi Đếm mùa trôi giọt nước mắt nghẹn ngào Chiếc lá …
Read More »Tình đời – Nguyễn Hưng
Sa mạc đời ai cùng ta sánh bước? Miền nắng thiêu giọt nước đã cạn khô Bao niềm tin cũng vùi lấp đáy mồ Có chăng còn mảnh xô xơ xác gió. Nơi cõi tạm tưởng tình yêu là có Ta mộng mơ giao phó kiếp chung tình Đâu có …
Read More »Xếp những tàn phai – Thanh Hùng
Em ngồi gợi giấc mơ hoang Gió đông thổi tới chợt choàng tỉnh cơn Mù sương như thể dỗi hờn Rơi ngoài sông vắng buồn hơn mưa phùn Em ngồi nhớ mảnh tình chung Gió đâu cứ thổi lạnh lùng sau lưng Miên man nhớ thuở đã từng Bây giờ …
Read More »Tôi đừng nhớ thương – Thanh Hùng
Thôi đừng khắc khoải chờ mong Người đi để lại trong lòng nhớ thương Đã tan giấc mộng vô thường Cho ngày lạnh giá đêm sương mịt mùng Thôi đừng khắc khoải mông lung Còn ai chung bước để cùng tay đan Tình yêu giờ đã phai tàn Theo người …
Read More »Tương tư hình bóng – Mạc Phương
Em muốn nói một ngàn lần như thế. Lỡ coi anh như thể ánh trăng trời. Để ngày ngày cứ xao xuyến chơi vơi. Giữa chợ đời với người dưng xa lạ. Em đã lỡ thấy anh như sóng cả. Để giong buồm vội vã giữa trùng khơi. Da diết …
Read More »Nỗi nhớ trong mưa – Mạc Phương
Trời càng mưa càng nhớ anh da diết. Nỗi chờ mong đã vắt kiệt con tim. Trong suy nghĩ luôn cố gắng lặng kìm. Nhưng quá khó để lặng im như thế. Gặp người dưng lúc bóng chiều đã xế. Vẫn bồi hồi như lúc tuổi xuân xanh. Dây tơ …
Read More »Biển xanh quê hương – Nguyễn Đình Huân
Anh ra đi mang nỗi nhớ khôn nguôi Bỏ lại quê hương một người con gái Một mình cô đơn đứng bên bờ bãi Quay lưng với đời hoang hoải chiều thu Sóng vỗ rì rào như thể lời ru Biển vẫn mênh mang cho dù mặn chát Có phải …
Read More »Ta vẫn còn thương – Lê Hoàng
Đâu có thể vội vàng trong suy nghĩ Phút ngẩn ngơ tâm trí hoá điên cuồng Đông thì thầm ngắm những đợt mưa tuôn Lòng xối xả khiến hồn như chết lặng Đâu có thể im lìm trong vị đắng Trái tim đau chất nặng chuỗi mong chờ Dù đôi …
Read More »