Chiều đông nhạt vị nắng hanh Gió lùa giá buốt xuyên mành hồn hoa Trời xầm xám cả sân nhà Nỗi buồn xâm chiếm cô ba chống ề Lạnh châm da thịt tái tê Phòng loan đơn bóng đi về lẻ loi Nhụy hoa ong chẳng thò vòi Vườn đào …
Read More »Chia tay
Ô kê em muốn chia tay Thì thôi cũng được duyên này cô đơn Anh đâu có giám giận hờn Sống trong kỷ niệm qua cơn đắng lòng Để em thỏa những ước mong Tìm được người mới cho lòng hả hê Quên đi tất cả lời thề Duyên mình …
Read More »Gửi theo cánh nhạn – Mạc Phương
Ước được là cánh chim trời. Cánh chao cánh liệng cuối đời vẫn say. Giật mình tỉnh giấc sớm nay. Cô đơn độc bước ai hay nỗi niềm. Nhạn ơi đáp nhẹ bên thềm. Gió lay mái tóc sợi mềm nhẹ buông. Xa xa văng vẳng tiếng chuông. Ở trên …
Read More »Phận nghèo – Mạc Phương
Nhà nghèo thân gái bơ vơ. Thổi cơm nồi đất trông chờ vận may. Đã qua ngần ấy tháng ngày. Mà chưa thấy được ai vay chút tình. Tối đêm đến tận bình minh. Mơ màng vẽ mộng bóng hình của ai. Năm canh thao thức đêm dài. Mong trời …
Read More »Đêm lạnh mùa thu – Nguyễn Đình Huân
Mưa ngoài trời sao lòng ta đẫm lệ Thương cho mình buồn nhân thế dối gian Nhớ tình xưa thương nghĩa cũ bẽ bàng Mong cơn mưa sẽ xua tan nỗi nhớ Quên người xưa quên mối tình trắc trở Người xa rồi tình tan vỡ xót xa Người phụ …
Read More »Hời ru bờ cát – Nguyễn Đình Huân
Biển hiền hoà dịu dàng con sóng vỗ Biển cuồng quay phẫn nộ lúc bão giông Suốt bốn mùa sóng dào dạt mênh mông Bởi cô đơn nên trong lòng mặn chát Ngàn năm qua sóng vỗ về bờ cát Nói lời tỏ tình dào dạt yêu thương Mang sóng …
Read More »Lời ru của cha – Nguyễn Đình Huân
À ơi! Con ngủ cho ngoan Mẹ con sang tận Đài Loan chưa về Nhà mình nghèo khó ở quê Chỉ có mảnh ruộng nằm kề bên sông Năm rồi lúa chẳng trổ bông Mất mùa nạn đói nhà không còn gì Quặn lòng mẹ phải ra đi Làm Ô …
Read More »Lữ khách lãng du – Nguyễn Đình Huân
Ngày xưa em như cơn gió Se se lạnh chiều cuối thu Mong manh như là hơi thở Cho anh say đắm tương tư Em như hoa lan chớm nở Nữ hoàng đài các tiểu thư Sắc màu trắng vàng tím đỏ Con tim anh bị cầm tù Ngày xưa …
Read More »Lùi một bước – Tùng Trần
Lùi một bước cho nỗi buồn lắng đọng Sẽ thấy đường còn dài rộng biết bao Thì cớ gì theo đuổi một niềm đau Dù níu giữ chẳng thể nào quay lại Tĩnh cơn mê trở về cùng thực tại Giấc mộng kia đâu phải thứ ai cần Sao để …
Read More »Người dưng em nhé – Tùng Trần
Hay chúng mình cứ trở lại người dưng Xem đường yêu như chưa từng chung lối Vẫn còn hơn vô cớ hờn giận dỗi Mà đối phương chẳng biết lỗi lầm gì Nếu vậy rồi níu kéo nữa mà chi Chia tay nhau ta đi về hai ngã Có cần …
Read More »