Ta ở trời Tây nhớ trời Đông – Kim Tuấn
Ta ở trời Tây, nhớ trời ĐôngNhớ trong sợi khói, cuốn phiêu bồngCó muôn trùng núi, ngăn người đếnCó một nguồn xa, chia mấy sông Ta ở trời Tây, nhớ trời ĐôngNhớ nhau nghìn nỗi, xót xa lòngSao ta chợt thấy, men đời đắngThấy một mình trong, nỗi nhớ mong …
Read More »