Biên cương biên cương chào biên cương Chào núi cao rừng thẳm nhiễu nhương Máu đã nuôi rừng xanh xanh ngắt Núi chập chùng như dãy mồ chôn Gớm, gió Lào tanh mùi đất chết Thổi lấp rừng già bạt núi non Mùa khô tới theo chân thù địch Ta …
Read More »Cố lý hành – Phạm Ngọc Lư
Chiều chết đuối trên sông ngờm ngợp Nước đua chen đớp bọt nắng tàn Đò qua sông đìu hiu bến đợi Buồn rút lên bờ cây khai quang Mây đổ xù lông như chó ốm Trời bôi nhòe mặt ngóng đêm sang Thôn ổ tiêu sơ gầy khói bếp Đồng …
Read More »Sóng vỗ – Phạm Ngọc Lư
Từ khi mưa nắng đổi thay Đất trời dị biệt gió mây bất đồng Người bờ Tây – ta bờ Đông Ngồi nghe sóng vỗ bạc lòng ngày đêm Giờ này phương ấy nắng lên Ở đây ta đốt ngọn đèn soi ta Giờ này phương ấy nắng tà Ở …
Read More »Đề thơ trước mộ thanh xuân – Phạm Ngọc Lư
Có người bảo ta ngu Không thèm ăn thóc nhà Chu Bỏ về quê ăn cỏ Có kẻ khoái ta ương gàn càn rỡ Dám chê rượu nhà Tần Thứ rượu cung đình của phường hiển vinh quý tộc Tuổi mới ba mươi Có ai ngờ ta uống hèn nuốt …
Read More »Trở về phá Tam Giang – Phạm Ngọc Lư
Phá Tam Giang phá Tam Giang! Gió hiu hiu sóng gợn mơ màng Trời vẫn xanh màu xanh cố cựu Mây trầm ngâm khói nước miên man Mười năm rong ruổi mòn đất khách Về cố hương chiều xế nắng tàn Bỏ nón, tháo giày, xăn tay áo Rửa phong …
Read More »