Em mệt rồi, em chỉ muốn buông tay Mặc thu về lá vàng bay trong gió Mặc mưa ngâu em không còn thương nhớ Lặng lẽ cúi đầu lối nhỏ bước đi Em mệt rồi, khi đã lỡ xuân thì Bao đêm dài lệ ướt mi đẫm gối Anh ra …
Read More »Thú tha – Tùng Trần
Hãy tha thứ và bỏ qua tất cả Những lỗi lầm mà người đã gây ra Cũng như là cho chính bản thân ta Để hận thù phôi pha vào quá khứ Chuyện qua rồi thì cần chi lưu giữ Cho canh dài trằn trọc với suy tư Thế nhé …
Read More »Từ bây giờ tôi muốn được bình yên – Tùng Trần
Từ bây giờ tôi chỉ muốn bình yên Chẳng quan tâm hay muộn phiền chi nữa Khi đường đi không có quyền chọn lựa Làm cạn khô dòng lệ ứa lâu rồi Từ bây giờ tôi sẽ sống cho tôi Gom tất cả chôn vùi vào quá khứ Người đã …
Read More »Sinh nhật buồn – Tùng Trần
Bổng chạnh lòng theo năm tháng phôi pha Chợt nhìn lại thấy già nua quá đổi Vui hay buồn khi mình thêm một tuổi Khi cuộc đời còn lủi thủi đơn côi Sinh nhật này ai kề cạnh cùng tôi Ấm con tim cùng với bao lời chúc Thêm tuổi …
Read More »Phố nhỏ chiều mưa – Tùng Trần
Phố chiều nay bổng dưng buồn đến lạ Tuy con đường vẫn hối hả rộn ràng Có chút gì khiến lòng thấy xốn xang Nên chân bước lại càng thêm nặng trĩu Duy nhất chỉ có một người thấu hiểu Nhưng bây giờ xa dịu vợi chân mây Bước một …
Read More »Mất em rồi – Võ Ngọc Cẩn
Mất em rồi anh nuốt lệ vào tim Ôm nỗi nhớ từng đêm nằm thao thức Nghe tiếng mưa trái tim anh đau nhức Tình nhân ơi em bước nẻo đường nào Hạ đã về trời trải nắng hanh hao Lũ ve sầu cành cao buông tiếng khóc Xa em …
Read More »Nắng đã xa rồi – Võ Ngọc Cẩn
Thu trở mình xào xạt tiếng lá rơi Mưa hắt hiu cho đời thêm lạnh lẽo Mây lang thang gió xua đi vạn nẻo Nắng phai màu nhớ lắm hạ yêu ơi Hạ ra đi thu nhuộm lá trên đồi Đem heo may bồi hồi đêm sương lạnh Đếm thời …
Read More »Có một mùa đông – Nguyễn Hưng
Có một mùa đông vừa ngang qua phố Mang nỗi buồn theo gió thoảng về đây Có mình tôi với nỗi nhớ vơi đầy Lang thang giữa trùng vây bao kỷ niệm. Từng cơn lạnh vào hồn như xâm chiếm Lá vàng rơi lưu luyến những cung đường Tôi ngược …
Read More »Gió lạnh đầu đông – Thanh Hùng
Bây giờ mới bắt đầu đông Mà sao lại thiếu màu hồng nắng mai Sương khuya từng vệt loang dài Hững hờ trên lá làm phai sắc màu Gió lùa cửa trước ngõ sau Hạt mưa rơi nhẹ nát nhàu tâm can Lá rơi từng chiếc úa tàn Cho hồn …
Read More »Có thể nào – Nguyễn Đình Huân
Mới đó thôi thời gian đã phôi pha Cuộc tình ấy mãi mãi là dĩ vãng Có thể nào, ta quên đi ngày tháng Quên một thời mình lãng mạn bên nhau Có thể nào, chắc không thể được đâu Quên làm sao thuở ban đầu gặp mặt Tiếng sét …
Read More »