Thu trở mình xào xạt tiếng lá rơi
Mưa hắt hiu cho đời thêm lạnh lẽo
Mây lang thang gió xua đi vạn nẻo
Nắng phai màu nhớ lắm hạ yêu ơi
Hạ ra đi thu nhuộm lá trên đồi
Đem heo may bồi hồi đêm sương lạnh
Đếm thời gian giữa đêm dài hiu quạnh
Bao thu rồi canh cánh một niềm đau
Bao lâu rồi ta lạc mất tình nhau
Thu gieo nhớ ươm sầu trong ký ức
Đêm từng đêm ta chong đèn ngồi viết
Trang thư tình tha thiết gửi mùa xa
Cố buông mà sao chẳng chút phôi pha
Cứ nuối tiếc mùa qua mùa tiếp nối
Người ta nói tình yêu không có lỗi
Mà sao ta tù tội với tình yêu
Nắng xa rồi thu lạnh biết bao nhiêu!!?