Ngày mở ra đầy nắng Ấm áp bàn tay anh Trước dòng sông yên lặng Lời sóng cũng vô âm Chim hót trong vườn cũ Nhớ một người xa xăm Hoa trái mùa xanh nụ Đường cỏ dấu chân thầm Bên sông gà gáy vọng Điểm vào hơi gió trưa …
Read More »Xưa em đi học – Từ Kế Tường
Ngồi trên bãi cỏ Ngắt nụ hoa vàng Nghe con dế nhỏ Hát sầu mang mang Chiều đời nghiêng nghiêng Mấy tờ lá rụng Một con bướm hiền Bay vào cõi mộng Xưa em thả tóc Hai tà áo bay Gió lùa qua dốc Thơm mùa măng mai Theo em …
Read More »Bụi vàng – Từ Kế Tường
Anh rất nhớ một chiều trưa tháng Bảy Bụi che tay không thấy hết đường về Trời rất nắng còn anh buồn đến vậy Khác chi ngày hiu hắt nép hiên mưa. Rộn rã ve kêu báo Hạ sang mùa Chùm phượng đỏ rung lòng anh như lửa Tình rất …
Read More »Trên xác lá mùa hè – Từ Kế Tường
Lửa cũng bừng lên đốt bóng cây Nghe trong xương lá hết một ngày Bóng anh đổ xuống từng vuông nắng Rụng kín sân chiều hoa nắng bay Nhiều lúc hồn anh như tiếng chim Xôn xao chân nhỏ bước qua thềm Nhà anh trổ cửa ra mùa hạ Mở …
Read More »Gửi mùa đông biếc – Từ Kế Tường
Đà Lạt em đứng bên kia nỗi nhớ Anh như mây qua núi chẳng kịp về Mùa dã quì vàng theo chân ngọn gió Tiếng chim đèo run giọng hót se se. Hơn mười năm dòng thác vẫn bạc phơ Chồi thông biếc cắm vào lòng đất cũ. Ta chia …
Read More »Thơ thả lên trời – Từ Kế Tường
Tôi giờ cát bụi ngoài xa Tay trơ đầu nắng nhạt nhòa cuối mưa Tìm em, chẳng gặp ngày xưa Đã thênh thang bước theo mùa xuân bay Tóc xanh xuống quá vai gầy Buông lời ước hẹn cho mây lưng trời Tình buồn như chiếc lá rơi Thả qua …
Read More »Sợi tóc bên trời – Từ Kế Tường
Tìm trên gối sợi tóc dài Long lanh ngày tháng bay ngoài thiên thu Hỏi người trong cõi sa mù Nhớ không một chút tình như xa rồi Tôi ngồi nói chuyện mình tôi Bóng phai nhạt xuống vai đời lẻ loi Phấn hương một thuở bên trời Hóa thành …
Read More »Xóa tôi – Từ Kế Tường
Xóa tôi nửa mặt cười buồn Với đêm về sáng ngọn nguồn ở đâu? Một thời biển hóa nương dâu Tôi – em đã ở hai đầu nhân gian Xóa tôi một chấm bụi vàng Ngày xưa đã rớt xuống ngàn lau xa Đời còn tươi một nụ hoa Xin …
Read More »Mẹ và quê nhà – Từ Kế Tường
Mẹ ẩn trong khăn bay về núi Con buồn đứng ngóng tiếng gà trưa Chợt thấy mái nhà xanh ngọn khói Lá tre già rụng góc sân xưa Con muốn trở về thời thơ nhỏ Úp mặt vào nước giếng mát trong Lòng ngọt ngào như mùi hoa cỏ Mẹ …
Read More »