Tự nhiên thấy mình già Không còn thích la cà Tự nhiên thấy mình già Chiều chiều, ngồi uống trà Tự nhiên thấy mình già Chẳng còn những thiết tha Tự nhiên thấy mình già Mọi thứ dần xa lạ Tự nhiên thấy mình già Ngồi nghĩ về ngày qua …
Read More »Chùm thơ vui Đi chùa
Hình ảnh lễ hội, chùa chiền được nhắc tới khá nhiều trong văn thơ Việt Nam. Mặc dù xa quê hương mấy chục năm và rất lười đọc sách báo, tôi vẫn không quên được những bối cảnh rất dễ thương trong tác phẩm “Hồn Bướm Mơ Tiên” của Khái …
Read More »Những bài thơ hay về ăn uống và ẩm thực
Văn hóa ẩm thực là nét văn hóa tự nhiên hình thành trong cuộc sống. Nhất là đối với người Việt Nam, ẩm thực không chỉ là nét văn hóa về vật chất mà còn là văn hóa về tinh thần. Qua ẩm thực người ta có thể hiểu được …
Read More »Đưa em tìm động hoa vàng – Phạm Thiên Thư
1 Mười con nhạn trắng về tha Như Lai thường trụ trên tà áo xuân Vai nghiêng nghiêng suối tơ huyền Đôi gò đào nở trên miền tuyết thơm 2 Xe lên bụi quán hoa đường Qua sương trắng dậm phố phường úa thu Tiếng chim ướt sũng hai mùa …
Read More »Huyệt – Phùng Quán
Tết không vào nhà tôi Tết đi qua trước ngõ Tim tôi tan nát rồi Không còn lành được nữa Thi sĩ tôi cô đơn Giữa đời tôi lạc lõng Giữa chông gai cuộc sống Trần trụi không hành trang Bạc đầu vẫn trẻ con Dại khờ cho đến chết …
Read More »Nói với mình và các bạn – Lưu Quang Vũ
1 Chúng ta tụm năm tụm ba Họp hành, giễu nhau, uống trà, đọc thơ, đi thực tế Ta viết những suy tư ngây ngô vờ là trí tuệ Những câu nhạt phèo chiếu lệ Những lời nhàm tai ai cũng quen rồi Mọi người quanh ta mang nỗi khổ …
Read More »Trái thơ – Phùng Quán
Từ khi tôi biết em Tôi không còn được ngủ trọn đêm Cứ nửa đêm là tôi thức giấc Có con chim gì mỏ rất sắc Nó đậu trong tóc tôi Nó mổ vừng-trán-thơ chín mõm Tôi bàng hoàng thấp thỏm Sợ trái-thơ rụng trước bình minh Tôi vùng dậy …
Read More »Tổ ấm – Anh Tuyến
Nhà lá ba gian mát Đường đi rợp bóng dừa, Mái hiên lên khói nhạt Giàn mướp nắng lưa thưa Hoa trang cười trước ngõ Gió thoảng mát hương cau Ngoài sân vàng vạn thọ Bên hè xanh liếp rau Đàn gà bươi gốc dứa Ngỗng trắng lội ao sen. …
Read More »Ðoạn trường vô thanh – Phạm Thiên Thư
… Chốn đi về của hồn thiên cổ… Mười con nhạn trắng về tha Như Lai thường trụ trên tà áo xuân Vai nghiêng nghiêng suối tơ huyền Ðôi gò đào nở trên miền tuyết thơm Xe lên bụi quán hoa đường Qua sương trắng dậm phố phường úa thu …
Read More »Quét hoa – Phạm Thiên Thư
Hồn rơi theo từng cánh mang mang Em bỗng đâu quét cội hoa vàng Gom tình ta vào trong rổ trúc Rồi lạnh lùng hắt xuống tràng giang
Read More »