Em cừ lắm… lặng lẽ vượt bão giông. Vượt những tháng năm oằn lưng gánh nặng. Đã bao đêm một mình em thức trắng. Thương con thơ mà nước mắt đầm đìa. Em đâu muốn đoạn trường phải cách chia. Khi tuổi đời em bước vào độ chín. Em âm …
Read More »Có lỗi lầm – Tùng Trần
Có lỗi lầm..dù ăn năn hối tiếc Nhưng muộn màng không thể viết thành câu Tại cuộc đời gieo nên cảnh bể dâu Hay chính ta tự làm đau thân xác Có lỗi lầm..khiến lòng ai tan nát Trái tim đau mang vết cắt thật dài Bởi vô tình nào …
Read More »Nỗi nhớ mùa đông – Tùng Trần
Đông lại về trên từng con phố nhỏ Lạnh vai gầy anh chợt ngó mong lung Mùa đông xưa ta sánh bước nhau cùng Bao đông rồi anh lạnh lùng đơn lẻ Giờ nơi đâu hỡi người yêu nhỏ bé Nhớ em nhiều khoé mắt lệ anh cay Bước một …
Read More »Tôi sẽ quên – Tùng Trần
Tôi sẽ quên những gì nơi quá khứ Nỗi chạnh lòng cùng hai chữ xót xa Tôi muốn mình phải sống khác hôm qua Xem tất cả chỉ là cơn gió thoảng Quên ước mơ nửa lưng chừng đứt đoạn Quên chuyện tình chẳng trọn tựa vần thơ Quên niềm …
Read More »Chốn cũ – Thanh Hùng
Nơi chốn cũ dần trở nên yên lặng Góc phố quen giờ đã vắng em rồi Chỉ còn mình trong lạnh lẽo đơn côi Buồn man mác cho bồi hồi xúc cảm Chiều nhạt nắng trời trở nên ảm đạm Mưa bay nhiều để xám cả chân mây Gió lùa …
Read More »Nhớ người – Thanh Hùng
Nhớ người nên mới sầu bi Quân vương còn phải ôm ghì nỗi đau Nhớ ai lòng dạ úa nhàu Trọn đời chẳng muốn xa nhau bao giờ Nhớ người nên dạ ngẩn ngơ Để cho hồn cứ vật vờ luyến thương Nhớ ai đứng ở bên đường Cho lòng …
Read More »Tản mạn đầu đông – Thanh Hùng
Đông về hoa cũng nhạt phai Ngày như ngắn lại đêm dài…dài thêm Giọt sương khẽ đậu cành mềm Gió lùa nhè nhẹ ru êm dịu dàng Tiết trời se lạnh đông sang Ngẩn ngơ chiếc lá úa vàng trên cây Sương khuya nhẹ ướt thân gầy Hoa vừa trổ …
Read More »Về lối thu vàng – Thanh Hùng
Cùng nhau về lối thu vàng Khi trời se lạnh đông sang chuyển mùa Sương mù u ám già nua Một cơn gió nhẹ thổi lùa ngang đây Mưa bay nhẹ ướt vai gầy Nhạt màu tia nắng chân mây tím mờ Đi vào khung cảnh nên thơ Hoàng hôn …
Read More »Gởi người phương ấy – Dương Hoàng
Người phương ấy nhớ gì ân tình nhỏ Đông đã về hơi lạnh gió heo may Ở nơi đây ta ngồi đếm từng ngày Từng chiếc lá và mưa bay phố vắng Người phương ấy có để buồn tĩnh lặng Hay tại mình nhớ dai dẳng không thôi Khi đông …
Read More »Chiếc lá cuối cùng – Dương Hoàng
Khi chiếc lá màu xanh còn sót lại Cũng úa tàn rồi mãi mãi rời xa Để mùa đông trời mây xám nhạt nhòa Lại trỗi dậy bài tình ca buồn bã Kể từ lúc ta thành người xa lạ Độ đông về thương nhớ quá người dưng Ở ngoài …
Read More »